Chuyển đến nội dung chính

Thiên thần trong tóc tôi - chương 8 Người trung gian



Vào một buổi chiều, khi tôi đang rửa tay tại bồn rửa trong nhà vệ sinh của gara, tôi nhìn vào gương và một thiên thần xuất hiện - ban đầu chỉ là khuôn mặt của cô ấy. Cô ấy làm tôi giật mình và tôi nhảy lên. Khi tôi lùi lại, chiếc gương trên tường dường như biến mất và thiên thần xuất hiện đầy đủ. Ánh sáng rạng rỡ của cô tràn ngập khắp nơi.

Thiên thần nói trước khi tôi nói; cô ấy gọi tên tôi.

'Lorna, hãy gọi ta là thiên thần Elisha.'

Khi cô ấy nói, cô ấy đưa tay ra và nắm lấy tay tôi. Tay cô ấy cảm giác giống như lông vũ, và khi tôi nhìn xuống chúng, chúng cũng tương tự như  lông vũ, nhưng có hình dạng hoàn toàn giống con người. 

Tôi đang đề cập đến Elisha như một vị nữ thiên thần bởi vì cô ấy xuất hiện với tôi như một người phụ nữ; nhưng thực tế các thiên thần không phải là nam hay nữ như chúng ta, họ là những dạng không có giới tính. Họ chỉ xuất hiện trong hình ảnh con người để giúp chúng ta chấp nhận họ và khiến chúng ta bớt sợ hãi và họ thay đổi ngoại hình thành nữ hoặc nam để giúp chúng ta cảm thấy thoải mái hơn, hoặc giúp chúng ta hiểu rõ hơn thông điệp họ đang muốn mang đến. 

Tôi đã nói trước đó rằng các thiên thần đã nói với tôi một chút về Elijah khi tôi đang viết cuốn sách này, đồng thời họ nói với tôi rằng Elisha là nhà tiên tri mà nhà tiên tri Elijah đã trao áo choàng của mình cho cô ngay trước khi ông lên thiên đàng. Tuy nhiên, Elisha là một người đàn ông trong Cựu Ước. 

‘Thiên thần Elisha, tại sao cô lại ở dây? Sẽ có một cái gì đó thay đổi trong cuộc đời của con phải không?’. Tôi hỏi.

"Vâng, Lorna," cô nói. 'Con sẽ có một công việc mới. Ta sẽ giúp mẹ con gặp một người quen cũ của mẹ và con sẽ có một công việc mới trong một cửa hàng bách hóa ở Dublin.’

Tôi đang định hỏi Thiên thần Elisha khi nào việc đó sẽ xảy ra thì ai đó đã gõ cửa nhà vệ sinh. Tôi hét lên, 'Tôi sẽ ra sau một phút nữa.’

Thiên thần Elisha đưa ngón tay lông vũ của mình lên miệng và biến mất.

Tôi đã rất hào hứng với ý tưởng có được một công việc mới, ngay cả khi điều đó có nghĩa là tôi sẽ không thể gặp Joe mỗi ngày. Tôi cảm thấy nó sẽ giúp tôi độc lập hơn với bố mẹ rất nhiều và điều đó sẽ giúp họ thấy rằng tôi có khả năng tự làm mọi việc. Trong khi tôi ở trong gara dưới sự bảo vệ của cha tôi, họ không thể thấy điều này. 

Vài tuần sau, khi tôi ra vườn sau cho thỏ ăn, mẹ đề nghị tôi xin bố nghỉ một ngày.

"Đã lâu lắm rồi mẹ con mình mới đi mua sắm cùng nhau", mẹ nói. 'Chúng ta có thể ghé qua các cửa hàng và sau đó có thể ăn trưa trong cửa hàng bách hóa Arnotts.'

"Con thích điều đó", tôi nói.
Ngày hôm sau tôi hỏi bố về việc nghỉ ngày thứ năm hôm đó và bố nói với tôi rằng mẹ đã hỏi bố, vậy là tất cả đều ổn.

Các thiên thần làm tôi cười rất nhiều. Tôi biết tất cả những điều này có liên quan đến thiên thần Elisha: cô ấy đã điều khiển tình huống, đặt suy nghĩ vào đầu mẹ. Tôi có thể thấy cốt truyện mở ra và tôi không còn nghi ngờ gì nữa rằng tất cả sẽ diễn ra; nó làm tôi cảm thấy vui khi biết rằng mẹ tôi đang lắng nghe những thiên thần của mẹ.

Dự đoán gần như quá sức chịu đựng - tôi biết kết quả của chuyến đi mua sắm với mẹ ở Dublin sẽ ra sao. Thứ năm đó chúng tôi đã đi vào thành phố bằng xe buýt. Thật khá bận rộn, với tất cả sự hối hả và nhộn nhịp thông thường. Mẹ và tôi đã ghé thăm nhiều cửa hàng bách hóa dọc theo đường O'Connell, phố Henry, Mary và chúng tôi trãi qua nhiều điều tuyệt đẹp. Mẹ luôn thích nhìn vào khu vực đồ sứ, vì vậy tôi đã trốn thoát được một lúc, giả vờ nhìn vào những thứ khác. 

Sau đó tôi nghe Elisha nói, 'Hãy nhìn mẹ của con, Lorna.'

Tôi nhìn xuống dọc theo lối đi đến nơi mẹ đang đứng, nhìn vào những đồ bằng sứ. Tôi thấy hai sinh linh đang tỏa sáng; một là thiên thần hộ mệnh của mẹ, nhưng điều ngạc nhiên lớn nhất là nhìn thấy linh hồn anh của tôi, Christopher. Đã quá lâu kể từ khi tôi nhìn thấy anh - nhiều năm. Tôi đã rất vui mừng khi thấy anh ấy; Tôi muốn chạy xuống và nắm lấy tay anh như chúng tôi đã làm khi tôi còn là một đứa trẻ ở Old Kilmainham, nhưng thiên thần hộ mệnh của tôi nhanh chóng giữ chân tôi  xuống đất. (Ông ấy làm điều đó khi ông ấy biết tôi bị choáng ngợp và ông ấy không muốn tôi di chuyển.)
Christopher quay sang tôi và mỉm cười, rồi anh quay lại với mẹ và bắt đầu thì thầm vào tai mẹ. Bây giờ tôi đã biết làm thế nào mẹ tôi có thể nghe thấy các thiên thần - đó là bởi vì Christopher đang đóng vai trò như một người trung gian. 

'Thiên thần Elisha,' tôi nói, 'Con rất muốn nói với mẹ rằng Christopher đang đứng đó với mẹ.'

"Con không thể, Lorna," cô trả lời.

"Nhưng anh ấy thật tuyệt vời, rất đẹp", tôi nói, cầu xin cô ấy. Ngay sau đó, ánh sáng bao phủ linh hồn anh Christopher. Anh được bao bọc trong một ánh sáng phát ra từ thiên thần hộ mệnh của mẹ tôi. Nó chạm vào tôi một cách rất sâu sắc; đó là một trong những cảnh đẹp tuyệt vời nhất tôi từng thấy.
Mẹ quay lại và gọi tôi, và khi tôi đi về phía mẹ, ánh sáng xung quanh mẹ trở nên sáng hơn và rực rỡ hơn. Sau đó, các thiên thần biến mất, nhưng tôi biết họ vẫn ở đó.

'Chúng ta hãy đi ăn trưa tại cửa hàng bách hóa Arnotts,' Mẹ nói. Chúng tôi đi vào và, như thường lệ, người ta xếp hàng dài trong nhà hàng. Chúng tôi ăn trưa và tìm một cái bàn để ngồi xuống. Mẹ đã nói về tất cả những điều đáng yêu mà mẹ đã nhìn thấy. Mẹ đã mua một số thìa và một cái đĩa hơi bị lỗi. Trong khi chúng tôi đang ăn trưa, mẹ tôi nói: 'Chúng ta sẽ đón chuyến xe buýt lúc hai giờ để về; chúng ta sẽ có đủ thời gian để đến một cửa hàng nữa trên phố Mary. '

Ngay sau khi ăn trưa xong, chúng tôi đi xuống phố Mary. Khi tôi mở cửa vào, Thiên thần Elisha đang đứng ngay bên trong. Toàn bộ nơi này gây cảm giác rung động đối với tôi. Tôi có thể cảm thấy năng lượng; một cái gì đó tốt đẹp sẽ xảy ra với tôi và cũng sẽ có một bất ngờ cho mẹ tôi.

Mẹ đã quay sang quầy hàng đồ len thì một người đàn ông đến gần mẹ. Bác người nhỏ, gầy và mặc một bộ com lê. Có vẻ như mẹ không nhận ra bác, nhưng bác đã nhận ra mẹ và gọi mẹ bằng tên. Bác tự giới thiệu và khuôn mặt mẹ có vẻ ngạc nhiên.

'Chắc chắn,' bác nói với mẹ, 'cô phải nhớ tôi. Tôi đã sống trên cùng con đường cách nhà cô vài căn. Chúng ta thậm chí đã đi chơi với nhau trong một vài lần.'

Khuôn mặt của mẹ đột nhiên sáng lên khi mẹ nhận ra bác ấy. Họ nói chuyện và cười. Mẹ dường như quên hết tất cả về tôi đứng đó bên cạnh. Sau đó, người đàn ông hỏi mẹ, 'Cô gái trẻ này là gì với cô, Rose? Đây có phải con gái cô không? ' 

'Đúng,' mẹ tôi trả lời, 'đây là Lorna.'

Ngay lúc đó, anh tôi, Christopher, thì thầm vào tai mẹ và, không chút do dự, những lời này phát ra từ miệng của mẹ. 'Lorna đang tìm việc; con bé đã làm việc với bố nó trong hai năm qua và muốn thay đổi. '

Người đàn ông quay sang tôi và nói, 'Lorna, hãy xem cầu thang ở đâu?  Hãy đi lên cầu thang đến quầy lễ tân và yêu cầu một mẫu đơn. Điền vào đó và mang nó đến văn phòng. Hỏi gặp Phyllis.'
Tôi đã làm như bác ấy nói. Tôi gõ cửa văn phòng và hỏi gặp Phyllis; Tôi cảm thấy lo lắng và nhờ các thiên thần ở gần tôi. Người phụ nữ trong văn phòng yêu cầu xem mẫu đơn của tôi. Cô ấy nói với tôi rằng người quản lý không ở trong văn phòng và chỉ tôi xuống cầu thang để tìm cô ấy. Cô ấy bảo tôi rẽ trái, đi xuống hành lang nhỏ và rồi cô ấy nói tôi sẽ thấy một cánh cửa bên trái. Tôi cảm ơn cô và đi xuống cầu thang, rẽ trái xuống một hành lang nhỏ và gõ vào cánh cửa văn phòng hơi hé ra. Tôi gọi, 'Xin chào?'
'Vào đi, cửa đang mở,' một giọng phụ nữ trả lời.

Tôi mở cửa và nhìn vào văn phòng. Bên trong khá tối, là một phụ nữ trung niên đang ngồi ở bàn làm việc, nhỏ nhắn. Tôi nhận thấy cô ấy có thể nhìn thấy xuyên ra ngoài cửa hàng vì mặt trước của văn phòng được làm bằng kính. Thiên thần Elisha đang đứng đó với người phụ nữ, vì vậy điều đó khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn. Người phụ nữ tự giới thiệu và nói rằng cô là quản lý của cửa hàng.

'Tôi có thể làm gì cho em?' Cô hỏi.

Tôi nói với cô ấy rằng người quản lý ở cửa hàng đã bảo tôi đến gặp cô. Cô ấy yêu cầu xem mẫu đơn của tôi và hỏi tôi đã từng làm việc cho ai khác ngoài bố của tôi chưa.

‘Chưa ạ, đây sẽ là công việc đầu tiên của em ngoài gara,' tôi trả lời.

Cô ấy nói với tôi rằng tôi đã may mắn, có vài vị trí tuyển dụng và tôi có thể bắt đầu vào thứ Hai tuần sau. Cô ấy bảo tôi đến thẳng văn phòng của cô ấy vào lúc chín giờ sáng thứ Hai và nếu cô ấy không ở đó, cô ấy sẽ ở trên cửa hàng. Cô ấy sẽ chỉ cho tôi bộ phận tôi làm việc và sẽ có một người chỉ cho tôi những điểm quan trọng. Chúng tôi bắt tay và tôi tạm biệt.

Tôi đã rất vui mừng gần như muốn nhảy xuống cầu thang. Một công việc mới - và trong một cửa hàng thời trang - tôi đã rất hồi hộp. Tôi hát lên và cảm ơn tất cả các thiên thần của tôi. Khi tôi trở lại chỗ của mẹ, tôi thấy mẹ vẫn đang nói chuyện với bác bạn. Tôi nhận thấy rằng bác ấy trông già hơn mẹ tôi rất nhiều. Bác quay sang tôi và hỏi tôi đã nói chuyện với Phyllis như thế nào.

"Con bắt đầu làm việc vào thứ Hai", tôi trả lời. 

"Tuyệt," bác nói. Bác và mẹ nói chuyện thêm vài phút nữa rồi bác ấy nói bác phải đi.

Tôi gặp Joe vào tối hôm sau và kể cho anh ấy về công việc mới của tôi. Anh ấy rất vui mừng cho tôi, mặc dù anh ấy nói rằng anh ấy sẽ nhớ tôi mỗi ngày khi làm việc. Anh ấy nói với tôi rằng 'sự vắng mặt làm cho trái tim lớn lên' và anh ấy đồng ý rằng việc không làm việc cho bố sẽ khiến tôi trở nên độc lập hơn rất nhiều. Joe và tôi đã rất thân thiết khi làm việc ở cùng một nơi mà không tạo ra chút khác biệt nào. Chúng tôi đã dành rất nhiều thời gian bên nhau, nhưng chúng tôi vẫn giữ bí mật với mọi người.

Sáng thứ hai tôi bước vào cửa hàng. Trông nó thật trống rỗng, mặc dù có rất nhiều nhân viên bên trong. Quản lý cửa hàng đã ở đó, vì vậy tôi đi đến chỗ cô ấy. Cô ấy bảo tôi đi theo cô ấy xuống phòng mũ áo, tôi đi theo, mặc dù tôi vô cùng lo lắng và sợ sệt. Đây là công việc đầu tiên của tôi xa gia đình, hoàn toàn dựa vào bản thân tôi. Cô ấy giới thiệu tôi với Frances, người phụ trách một trong những bộ phận thời trang của phụ nữ - váy - và tôi là trợ lý mới của cô ấy.

Tôi đã rất e ngại vào ngày đầu tiên và tôi đặc biệt lo lắng về giờ nghỉ trưa, nhưng tôi không cần phải lo lắng: một cô gái tên Pauline, bằng tuổi tôi và làm việc trong cùng bộ phận, đã đến gặp tôi vào buổi sáng và nói với tôi rằng cả hai chúng tôi đều nghỉ trưa và mời tôi nghỉ trưa cùng cô ấy. Cô ấy chỉ cho tôi những điểm quan trọng và chúng tôi trở thành những người bạn tốt. 

Ngay từ đầu tôi rất thích làm việc ở đó. Tôi thích giao dịch với mọi người và tôi yêu không khí của cửa hàng. Người quản lý rất đàng hoàng, và khá chu đáo. Tôi làm việc chủ yếu trong bộ phận thời trang; Tôi sớm học được mọi thứ cần biết về váy và thỉnh thoảng, khi bộ phận váy không quá bận rộn, tôi sẽ giúp đỡ các bộ phận khác trong bộ phận thời trang nữ.

Hết chương 8 sách Thiên thần trong tóc tôi
Tác giả Lorna Byrne
Người dịch: Khánh Nguyễn

Nhận xét

Đọc thêm

Những cuốn sách của Dolores Cannon được dịch sang tiếng Việt

Dolores Cannon là một bậc thầy thôi miên nổi tiếng trên thế giới với hơn 40 năm kinh nghiệm thôi miên tiền kiếp và khám phá những kiến thức huyền bí về lịch sử trái đất, lịch sử loài người. Bà đã vén tấm màn bí mật về quá khứ cũng như tương lai của nhân loại trên quả địa cầu này. Phương pháp thôi miên của bà đưa chúng ta quay về với chân ng ã để tìm câu trả lời cho tất cả những vấn đề chúng ta gặp phải trong kiếp sống hiện tại, giúp chúng ta chữa lành những bệnh tật của thân thể một cách kỳ diệu và nhanh chóng, đồng thời hé lộ cho chúng ta về những kiến thức quý báu mà nhân loại đã lãng quên. Đó là những kiến thức về những nền văn minh chưa từng có trong sách lịch sử như Atlantic, những tài liệu về người ngoài hành tinh và các chu kỳ tận diệt của trái đất... Dolores Cannon viết rất nhiều sách dựa trên những bản ghi chép từ hàng ngàn ca trị liệu của bà. Các sách đã được dịch sang tiếng Việt, 3 cuốn này do bạn Pearl Crystal dịch: 1. Vũ trụ xoắn - Quyển 2: https://dri

Sách nói Chu Dịch Thiền Giải - Trí Húc Đại Sư

Đọc sách Chu Dịch Thiền Giải - Trí Húc Đại Sư, Huỳnh Ngọc Chiến dịch. Kinh Dịch vốn là sách kén người đọc. Thiền cũng là đề tài kén người xem. Vậy nên kết hợp cả Kinh Dịch và Thiền thì càng kén người nữa. Sách khó đọc, dành cho những ai hữu duyên. Dù sách hơi khó đọc vì nhiều nguyên nhân. Chúc cho những người có duyên nghe sách này ngộ thêm được nhiều điều bổ ích. Cảm tạ tấm lòng của Đại Sư Trí Húc! Cảm ơn dịch giả Huỳnh Ngọc Chiến, chúc ông luôn khỏe mạnh và tinh thần an lạc! Trí Húc đại sư Tương truyền thân phụ sư mười năm thọ trì chú Đại Bi để cầu con, bà mẹ nằm mộng thấy Đức Quan Âm Bồ Tát trao cho một đứa bé trai mà sanh ra sư. Sư bảy tuổi đã ăn chay, mười hai tuổi đọc sách Nho, cho rằng mình có trách nhiệm truyền bá nền thánh học từ thiên cổ. Ghi chú nhỏ:  thân phụ sư trì tụng đến 10 năm, quả thật là vô cùng thành khẩn và kiên trì. 10 năm dài lắm mà mấy ai làm được. Kỳ tích! Phần giới thiệu về tác giả và cuốn sách Kẻ nhân thấy đạo gọi là nhân, kẻ trí thấy đạo

Làm spirit guide có sướng không?

   Ngoài Higher Self, mỗi người trên Trái Đất đều có ít nhất một vị thầy vô hình trên cõi linh hồn để hướng dẫn hành trình trải nghiệm và tiến hóa của người đó. Với nhiều người, vị thầy hướng dẫn của họ có thể là Thượng Đế, Chúa, Phật, Bồ Tát, các Thiên Thần, ... Trên cảnh giới cao, có một vị thầy phải luôn dòm vào cái màn hình theo dõi trạng thái của người ở dưới. Nó không phải là camera chi tiết nhưng có nhiều màu sắc biểu thị các trạng thái khác nhau. Nếu thấy có gì đó bất ổn, có thể “click” vào vùng đó để xem “camera trực tiếp” chuyện gì đang diễn ra, còn lại cứ theo dõi thôi. Vị thầy cũng không được can thiệp nhiều vào trải nghiệm của người đó, nhưng lại có nhiệm vụ hướng dẫn, chỉ đường và đảm bảo cho người đó đi đúng theo bản kế hoạch linh hồn.  Mà rủi như bạn người ở dưới rong chơi, làm bậy hay trật khỏi quỹ đạo thì các thầy cũng lo lắm, phải làm mọi cách để nhắc nhở, cảnh báo từ đủ mọi dấu hiệu, giấc mơ, thần giao cách cảm, cử người tới nhắn… Nhưng nhiều lúc bạn người ham chơi

TỰ KỶ VÀ THIỂU NĂNG DƯỚI GÓC NHÌN TÂM LINH

Mình không phải bác sĩ, cũng không phải nhà tâm lý học. Mình chia sẻ góc nhìn của mình về bệnh Tự Kỷ và Thiểu Năng, với mong muốn ai đó sẽ được lợi lạc khi đọc những dòng này. Còn lại thì xin bỏ qua. Có những đứa trẻ thể chất vẫn phát triển bình thường, chỉ rối loạn về cảm xúc, hành vi. Có những trẻ nặng hơn thì bị các khiếm khuyết về thể chất, có thể không đi đứng bình thường, hoặc không nói được. Có nhiều đứa trẻ hay bị co giật và động kinh nữa. Không ai mong muốn như vậy. Có 3 lý do dẫn đến việc này: 1. Những thương tổn do tai nạn, di chứng bệnh tật, ảnh hưởng từ tác dụng phụ của thuốc, môi trường hóa chất độc hại. Tai nạn như ngã, va đập. Bệnh đơn giản như sốt cao dẫn đến co giật ... Những thương tổn này nếu phát hiện sớm có thể phục hồi được, bằng Tây Y hoặc những phương pháp thay thế khác: năng lượng, sóng âm, châm cứu, bấm huyệt ... Mình đã gặp nhiều đứa trẻ có những vùng tụ máu bầm ở não, làm tổn thương một vùng não mà không rõ từ lúc nào. Phần này không dính đến tâm

Empath là gì? Hiểu để tự bảo vệ chính mình

Empathy là đồng cảm, là sự cảm thông với những hoàn cảnh và cảm xúc của người khác. Empath được nhắc nhiều trên thế giới, nhưng ở Việt Nam thì không nhiều người nói đến. Empath trong tiếng Việt được dịch là người có khả năng thấu cảm, nhạy cảm rất cao. Khác với đồng cảm là chỉ cảm thông với người khác nhưng không hòa bản thân với họ. Ví dụ khi người khác buồn, bạn hiểu và thông cảm cho nỗi buồn của họ. Còn Empath thì khi người khác buồn, bạn cũng buồn theo. Khi bạn ở trong môi trường tích cực, bạn tích cực theo, và ngược lại khi gặp môi trường tiêu cực, thì trạng thái tinh thần của bạn bỗng nhiên tệ hại theo MÀ BẠN KHÔNG HỀ BIẾT LÝ DO. Nếu là Empath, mỗi ngày đi làm hay đi đâu đó về bạn đều cảm thấy rất mệt. Nhất là những bạn ở thành phố hay các công việc căng thẳng hay tiếp xúc với những người nặng nề đau khổ. Bởi Empath, cơ thể bạn có một cơ chế đặc biệt là hấp thu năng lượng của môi trường xung quanh mà không phân biệt được cái nào tốt cái nào xấu. Nguyên nhân cũng bởi đó. Hôm nay