Chuyển đến nội dung chính

Thiên thần trong tóc tôi - chương 12 Căn nhà nhỏ ở thôn quê

Người dịch Tuyết Linh
Tác giả Lorna Bryne

Tôi bắt đầu động viên Joe tìm việc ở nơi khác để trở nên độc lập. Tôi nói là chúng ta cần đừng trên đôi chân mình. “ Hỏi ba đi. Em biết là ông ấy sẽ nói lời giới thiệu tốt cho anh”
Joe tìm được công việc mới không vấn đề gì, lần này anh ấy làm cho CIE ( công ty vận chuyển công cộng của Ailen)
Với công việc mới này, Joe không thể đến đón tôi sau giờ làm như mọi khi, vì vậy hầu như mỗi buổi tối tôi đi xe bus về nhà. Một buổi tối nọ, khi tôi đi vòng vào lối sau để vào nhà, tôi biết điều gì đó đã xảy ra
Tôi để ý tờ báo của ba đọc trên bàn ăn . Khi những thiên thần hỏi tôi mở nó ra xem, tôi khá là miễn cưỡng nhưng cũng kéo cái ghế ra ngồi vào bàn và bắt đầu lật từng trang. Tay tôi run lên, tôi như là rơi vào trạng thái chuyển động chậm. Tôi sợ rằng các thiên thần sẽ làm nổi bật một điều gì đó căng thẳng trong bài báo .

“Đừng sợ Lorna” Các thiên thần nói “ hãy lật từng trang và chúng tôi sẽ báo cho bạn khi nào thì dừng lại” Tôi lật từng trang chậm rãi. Tôi có thể cảm nhận tay của thiên thần Hosus đặt trên vai tôi.
“Bây giờ” ông ấy thì thầm vào tai “ nhìn vào căn nhà đang rao bán”
Tôi nhìn, có hàng trăm căn nhà đang bán và tôi thấy trang báo này chả có nghĩa gì cả, mọi thứ đều lật ngược từ dưới lên và quay vòng. Tôi nhìn lên và thấy một nhóm thiên thần đang ngồi xung quanh bàn. Ồ thật là cảnh tượng hay! Nó làm tôi mỉm cuời
“ Xin chào” thiên thần Elijah ngồi đối diện tôi nói. Ông ấy lấy tay với lấy tờ báo và đầu ngón tay của ông ấy chạm vào tờ báo. Nhìn đây, Lorna

Tôi thấy trong tờ báo là dòng chữ “ Căn nhà nhỏ đang cần bán ở Maynooth”
“Lorna, căn nhà nhỏ này có một cái vườn lớn” Elijah nói “ Nó phù hợp hoàn hảo cho cô và Joe. Đọc tiếp đi! “
Đây là mẩu quảng cáo nhỏ với vỏn vẹn ba dòng. Tôi đọc tiếp “ Cần bán bằng hình thức đấu giá. Và số điện thoại họ để lại”
“Bây giờ Lorna, hãy khoanh vòng mẩu quảng cáo này lại và xé trang này ra” Elijah nói. Tôi làm theo và xếp nó vào túi áo. “Hãy đưa bố cô xem khi cô sẵn sàng” Elijah nói, “ông ấy có thể giúp”
Mắt tôi ngấn lệ, tôi quá hạnh phúc. Thiên thần Elijah đứng dậy, với tay tới chạm vào nước mắt tôi “giọt nước mắt hạnh phúc” . Và sau đó các thiên thần khác rời đi
Tôi đưa cho Joe xem mẩu quảng cáo này vào ngày sau đó khi chúng tôi đi dọc con kênh. “Em sẽ nói cho ba biết khi ông ấy đi câu cá về tối nay.” Tôi nói

Tôi gấp tờ báo lại và bỏ nó vào trong túi. Tôi hôm đó khi Joe đi khỏi, Ba trở về nhà sau buổi cau cá. Ông ấy đặt dụng cụ câu xuống sàn và tự hào lấy ra hai con cá trích lớn màu hồng tươi rói và đặt nó lên cái bàn trong bếp. Mẹ rất vui. Khi Ba dọn dẹp xong đồ câu và ngồi xuống chỗ ngồi thường lệ.
Tôi nói “Ba” “ Con nhìn thấy người ta rao bán một căn hộ nhỏ ở thôn Maunooth. Họ sẽ bán đấu giá nó. Ba thấy thế nào?”
Ông ấy nhìn tôi hơi ngạc nhiên. Có lẽ ông nghĩ tôi không có ý định tìm nhà. Tôi không biết nghĩ gì khi nhìn vào mặt Ba tôi, không chút do dự, ông nói “ Cho ba xem tờ báo”
Tôi lấy nó ra khỏi túi và đặt nó trên chiếc bàn. Ba hỏi mẫu quảng cáo ở đâu
“Con đã khoanh vòng nó với mực đen đó. Đây này ba nhìn xem nó ở dưới trang bên góc phải”
“Ba nhìn tôi lần nữa với vẻ ngạc nhiên - Tôi đứng đó còn ông ấy thì ngồi - và ông ấy đọc rất kỹ trước khi nói điều gì với tôi. Sau đó ông mỉm cười và nói “ Được thôi” và hỏi “ Joe có biết việc này chưa?”
“Rồi” Tôi đáp “ Khi con đi với Joe hôm nay, con đã cho anh ấy xem. Chúng con đều rất hào hứng, nhưng chung con không biết phải làm thế nào”
“Điều đầu tiên nhất, con phải vay tiền” Ba nói
“ Joe và con có tiền trong ngân hàng - chúng con có nên đến đó ko? “ Tôi hỏi
“Có” ba trả lời “ và có một số nơi con có thể thử, chẳng hạn như hội đồng cho vay mua nhà ở Phường, họ sẽ cho vay lãi suất thấp hơn ngân hàng. Ba sẽ giúp vụ đấu giá, ba sẽ gọi sau”
“Cám ơn ba” Tôi nói. Tôi rất hạnh phúc vì Ba giúp và tôi cũng rất hào hứng về khả năng mua được căn nhà.
Hôm sau tôi nghĩ làm và đi đến trạm điện thoại để gọi cho hội đồng địa phương và hỏi họ tôi muốn có thêm thông tin về việc cho vay mua nhà dành cho các đôi vợ chồng mới cưới
“Tôi nói chúng tôi chưa kết hôn nhưng sẽ kết hôn. Cô gái trong điện thoại trả lời là cô sẽ gởi cho tôi vài mẫu đơn. Tôi cảm ơn và gác máy. Sau đó, tôi gọi cho ba và ông nói là ông đã có thông tin về buổi đấu giá. Trong hai ngày nữa, vì thế nếu chúng ta quan tâm thì chúng ta phải đến xem căn nhà càng sớm càng tốt. Ba đề nghị là tối hôm đó luôn.
Tôi để lại lời nhắn chỗ làm việc của Joe rằng anh tới thẳng tới Leixlip. Tôi thật sự hào hứng, tôi chạy về nhà và bảo với mẹ những gì Ba nói “ Ồ đừng hy vọng quá nhiều “ Bà ấy bảo “Để vay tiền mua nhà không có dễ đâu, con và Joe cũng chẳng có nhiều tiền”
Joe và Ba đến căn nhà cách nhau 5 phút. Ba nói không có thời gian cho bữa tối khi điện trong căn nhà rao bán chưa có  và chúng tôi cần phải xem xét nó khi trời còn sáng.
Tất cả chúng tôi đi cùng xe với Ba, lái xe mất khoảng 15 phút

“Khi chúng tôi đậu xe gần căn nhà chúng tôi khó mà thấy được nó bởi vì hàng rào quá cao. Cổng cũng bị đóng và Ba gọi người hàng xóm kế bên, phía bên đấu giá nhà bảo ba là hãy gọi hàng xóm để lấy chìa khoá. Ba mở cửa và đưa chìa khoá cho Joe. Khu vườn rất rộng và cỏ dại mọc đầy đặc. Chúng tôi đi con đường vào nha. Joe tra chìa khoá vào cửa và xoay chìa. Khi cửa mở, một mùi kinh khủng bốc lên, rất ẩm thấp, rõ ràng là không ai sống ở đây một thời gian khá dài rồi. Căn nhà khá nhỏ nhưng tôi và Joe không quan tâm lắm, nếu chúng tôi có thể mua nó là tốt rồi
Khi chúng tôi đi vòng quanh căn nha, Joe và tôi nói với Ba là chúng tôi lo lắng về buổi đấu giá - điều gì sẽ xảy ra nếu chúng tôi thắng buổi đấu giá và có được căn nhà, phía công ty kia họ có đòi tiền cọc liền không? Chúng tôi có cần phải đi đến ngân hàng lấy tiền tra trước không, vì chúng tôi không có quyển séc ở đây? Da nói là mọi thứ sẽ ổn thôi, ông ấy sẽ trả khoản đặt cọc vào ngày đó và chúng tôi có thể gởi lại ông sau.

Sáng thứ tư hôm đó, lúc chín giờ, tôi rời khỏi nhà với gia đình tôi và chúng tôi Joe. Ba đứng trước nhà Joe và nói với tôi “ Con đi gõ cửa đi” Joe mở cửa đi đến xe và hỏi ba mẹ tôi là có muốn vào nhà ảnh vài phút gặp mẹ ảnh không. Họ từ chối”
Dẫu sao đi nữa, tôi vẫn đi vào và gặp bà. Bà ấy chúc chúng tôi may mắn. “ Ta sẽ gặp mẹ con vào dịp khác. Chúng ta sẽ mời gia đình con bữa tối Chủ Nhật lần khác” Mẹ của Joe rất mong gặp gia đình tôi. Bà ấy vẫy tay chào tạm biệt chúng tôi ở cửa
Tôi ngồi nắm tay Joe trong xe. Chúng tôi không nói một lời nào, chúng tôi rất lo lắng và tôi không ngừng cầu nguyện. Trước khi tôi biết thì Ba đã đậu xe rồi.
Buổi đấu giá diễn ra trong một khách sạn cũ. Chúng tôi đến sớm vì vậy chúng tôi ngồi ở sảnh khách sạn để uống trà và thư giãn chút xíu. Tôi nhận ra một nhóm người cũng ngồi trong sảnh, tôi biết họ là khách hàng của garage xe: tên của họ là Murphy và họ là bên xây dựng. Ba đứng dậy và tiến về phía họ. Tôi nhìn thấy ba bắt tay và nói chuyện với họ. Họ mời ba ly nước và có vẻ như hai bên có cuộc trò chuyện vui vẻ. Ba quay lại nhìn tôi và mỉm cười. Nhìn khuôn mặt của ông, tôi biết mọi thứ sẽ ổn. Tôi hỏi Joe mấy giờ rồi, lúc đó đã 10:45 và buổi đấu giá bắt đầu lúc 11:00 trưa. Lúc đó ba quay lại bàn. Tất cả chúng tôi đều mong biết được ông ấy thế nào. Ba hỏi chúng tôi muốn nghe tin xấu trước hay tin tốt trước.
“Tin tốt đi ba” Tôi nói
“ Một vài năm trước có một buổi biểu tình giá xăng, ba đã giup2 nhà Murphy bằng cách bảo đảm họ không bị thiếu xăng hay dầu. Ba nói “ Bây giờ đến lượt họ trả ơn. Ba vừa nói chuyện với và bảo họ rằng bọn con rất mong mua được căn nhà này.”
Không ai trong chúng tôi nhận ra là người ta vừa bán đất vừa bán cả căn nhà này nữa. Gia đình Murphy chỉ quan tâm đến mảnh đất. Họ cũng mua căn nhà nữa vì nó có thể dùng làm văn phòng và bãi đậu xe tải, nhưng sau khi nói chuyện với Ba, họ đồng ý là họ không theo đuổi mua căn nhà nữa và họ sẽ giúp chúng ta có được nó.
Mọi người bắt đầu rời khỏi sảnh và đi về phía căn phòng nơi tổ chức đấu giá. Căn phòng không được sáng cho lắm, trong phòng có nhiều ghế xếp theo hàng và một cái bàn và ghế ở đầu căn phòng. Có khoảng 20 người có mặt ở đó. Chúng tôi ngồi ở hàng giữa bên phải và nhà Murphy ngồi bên trái. Trước đó đã có vài lô được bán trước khi họ rao căn nhà, một trong những thứ đó là mảnh đất cạnh đường lộ và nhà Murphy đã mua nó. Cuối cùng thì cũng đến lúc căn nhà được hô lên. Buổi đấu giá bắt đầu và một người phụ nữ giơ tay lên và nói giá, sau đó Ba cũng đưa tay lên và nâng giá cao hơn và nhà Murphy cũng nêu giá, sau đó Ba tôi và nó lặp lại nhưng vậy một lúc . Người phụ nữ bỏ cuộc. Ba đưa ra một con số, nhà Murphy nâng lên một lần nữa nhưng sau đó dừng. “2500 bảng” ba nói, và sau đó ko ai đưa ra thêm nữa. Người đấu giá hô lên “ BÁN” ! và tôi cảm thấy tôi có thể thở lần nữa.

Người đấu giá ra hiệu cho Ba đi đến chỗ ông ta và Ba quay lại Joe va tôi nói là : “ Bọn con cũng lên luôn đi, để cho thấy rằng chính bọn con là người mua căn nhà”
Người đấu giá hỏi tên Ba và Ba nói với anh ta một cách tự hào rằng ba chỉ giúp phần đấu giá, tôi và Joe mới thực sự là người mua. Anh ta lấy tên chúng tôi và kiểm tra phần đặt cọc. Không chút do dự, Ba nói là Ba sẽ lo khoản này.
Tôi nhớ khi đó Ba đã lấy ra quyển séc - ngày ấy 10% cọc của 250 bảng là con số rất lớn. Tôi cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ và yêu ba khi tôi nhìn ông viết trên tờ séc, tôi rất hạnh phúc vì ông làm điều này cho chúng tôi và tôi muốn ôm lấy ông
Ba và Mẹ lái xe đưa chúng tôi về nhà mẹ Joe. Khi chúng tôi đến nơi thì mẹ anh ấy đã đứng chờ sẵn ở vườn, bà đang nói chuyện với hàng xóm. Một lần nữa, Joe mời ba mẹ tôi vào uống trà và một lần nữa ba mẹ tôi từ chối. Chúng tôi bước ra khỏi xe khi mẹ Joe tiến tới cổng. Ba mẹ tôi vẫy tay chào và lái xe đi. Chúng tôi khoe với mẹ Joe tin tốt ngay lập tức

“Hãy vào nhà trước đã” bà nói “ kể cho mẹ nghe cả câu chuyện khi chúng ta uống trà. Mẹ muốn nghe chi tiết và mẹ vừa mới nướng xong vài cái bánh táo”
Chúng tôi đi vào bếo và mẹ Joe đặt ấm nước lên. Trên bàn đã có cốc, đĩa, sữa đường và bánh táo. Ngay khi trà nước rót ra, ba người chúng tôi ngồi trên bàn trong bếp. Mẹ của Joe rất hào hứng nghe kể chi tiết những gì xảy ra. Trong nhà luôn có những hoạt động nhộn nhịp, các thành viên đến rồi đi Tất cả bọn họ đều muốn nghe tin tốt về căn nhà. Một vài người trong số họ nói “Maynooth - nghe thật xa xôi quá. Chúng tôi vẫn chưa quen được ý tưởng là anh chị sẽ chuyển xuống sống ở làng quê đó” Tôi cười và bảo rằng “Ồ anh chị cứ nghĩ chúng tôi đi xa vạn dặm ấy nhỉ,  mà thật ra chỉ có 25 dặm thôi mà”
Mẹ Joe hỏi “ Khi nào mẹ có thể xuống chỗ đó và giúp tụi con dọn dẹp?”

Joe nhìn tôi và nói “ Cuối tuần sau con được nghỉ dài ngày” Joe nói ảnh được nghĩ thứ 7 nữa, và chúng tôi đồng ý “gặp nhau tại căn nhà vào sáng thứ bảy” Sau đó Joe đưa tôi về nhà. Tất cả chúng tôi đều rất hào hứng về những gì diễn ra ngày hôm đó

Vài ngày sau khi mua căn nhà, Joe và tôi quyết đi đi đến Maynooth từ Leixlip và bắt đầu công việc dọn dẹp. Chúng tôi đã rất hào hứng khi đến đó, cánh cổng đã mở rồi. Chúng tôi tìm chìa khoá và phải mất một thời gian mới thấy nó. Rút cuộc Joe tìm thấy nó ở dưới hòn đá ở góc xa của căn nhà.
Hàng xóm bên cạnh có lẽ đã nghe kể về chúng tôi, vì ngay lúc đó có một bà hàng xóm đến cạnh cửa và hô lên “ Xin chào ! tôi là hàng xóm kế bên đây”
‘Xin chào” tôi nói khi đi về phía cổng “ Tôi là Lorna, chúng tôi hy vọng sẽ sống ở đây khi chúng tôi cưới trong sáu tháng nữa.
“Tuyệt vời quá” Bàị ấy mỉm cười “Rất hân hạnh khi có hàng xóm. Tôi là Elizabeth.”
Tôi mời Elizabeth vào và chúng tôi đi qua căn vườn mọc cao cỏ và rẽ phải vào cửa chính căn hộ. Joe đứng đó và tôi giới thiệu với Elizabeth anh là hôn phu của tôi. Bà ấy rất vui khi biết anh
“Hai bạn dễ thương quá” cô ấy nói
Tôi mời Elizabeth vào trong nhà và Joe mở cửa. Chúng tôi vừa nói chuyện vừa bước vào
“ Tôi không dám nghĩ đến việc hai người nhìn thấy căn nhà này tồi tệ thế nào bên trong” Elizabeth nói “ Nó đã bỏ trống khá lâu rồi. Ngày trước có một bà cụ sống ở đây. Bà Costello, bà ấy mất lâu rồi
“ Không sao đâu Elizabeth” tôi nói khi chúng tôi nhìn xung quanh các phòng
Joe nói “ chúng tôi sẽ sắp xếp đâu vào đó nhanh thôi” Rất nhiều dọn dẹp, xé giấy dán tưởng đi, chùi sơn dính trên sàn và vứt bớt đồ đạc cũ đi.” Joe nhìn xung quanh “ Chúng ta có thể giữ lại một vài món đồ - bàn trong phòng ăn nhìn cũng được và có thể mấy cái ghế bành và ngăn kéo tủ”


“Sự thật là chúng tôi không có đồ đạc và có rất ít tiền để mua. Chúng tôi sẽ tiết kiệm được nhiều nếu sử dụng đồ cũ mà người khác cho chúng tôi.”
Họ sẽ chà sạch nó và nó sẽ nhìn như mới thôi” Elizabeth nói “ Ồ, chúa ơi, chồng tôi sẽ giúp hai người làm một số việc nặng đấy”
Trước khi Joe và tôi nói lời nào, thì bà ấy đã đi về phía cửa và đi tìm ông ấy. Chúng tôi bật cười. Bà ấy là một phụ nữ dễ thương. Bà ấy có một nụ cười đẹp và năng lượng toả ra xung quanh bà ấy là yêu thương và chăm sóc. Bà ấy ví như là muối trên trái đất vậy

Trong thời gian ngắn bà ấy quay lại với một người đàn ông mảnh khảnh và hơi xanh xao. “Xin chào, anh chị khoẻ không?” ông ấy nói
“ Đây là chồng tôi, John” Elizabeth nói, khi bà ấy giới thiệu với chúng tôi và giải thích là chúng tôi sắp kết hôn và sẽ chuyển tới đây sống.
“Ổ Joe, ảnh sẽ có nhiều việc phải làm ở đây đấy” John nói “ Cả núi việc”
“Ông nói đúng rồi” Joe đáp “ Hãy đi một vòng sau và xem cái nhà kho thế nào
Hai người bọn họ đi khỏi để lại tôi và Elizabeth trong phòng chính. Căn phòng khá nhỏ với một cái lò sưởi. Chúng tôi đi vào phòng tắm và xem xét ở đó. Nơi này đầy mùi hôi
“Chúa ơi, hãy nhìn những tấm rèm. Nó quá cũ kỹ.” Tôi nói “ Nó quá tồi mà chúng tôi chẳng có tiền để mua cái mới”
“Nghe này Lorna” Elizabeth nói “ Tôi sẽ gỡ mấy tấm rèm xuống tuần này, tôi cũng khá rảnh, sau đó tôi sẽ giặt chúng”
Tôi không thể tin được và nói “ Trời đất, Chị Elizabeth, giặt rèm cửa khá nặng đấy”
“Tôi sẽ giặt chúng và ủi chúng và sẽ treo chúng lại - và tôi sẽ nói John lau cửa sổ đi khi tôi làm việc ấy.

“ Chúng tôi có một giường ngủ, một phòng nhỏ phía trước, một nhà bếp nhỏ và một phòng nữa mà có thể dùng làm phòng ngủ, nhưng không có toilet hay phòng tắm.

“Nhà bếp có kích cỡ phù hợp cho một gia đình nhỏ” Elizabeth nói “nhưng cô nên biến cái phòng ngủ nhỏ thành phòng tắm vì cô cần phòng tắm. Có thể cô sẽ có con nữa”
“Tất nhiên chúng tôi sẽ có” Tôi nói chắc chắn, vì dẫu sao thì thiên thần Elijah đã nói với tôi như vậy “ “ Nhưng tạm thời sẽ dùng toilet ngoài trời, tôi tự hỏi không biết nó ở trong tình trạng nào.

Chúng tôi đi vòng ra phía sau nhà. Nó hoàn toàn hoang dại, chúng tôi chẳng thấy gì hết vì cỏ mọc đầy lối. Đủ thứ loại cỏ dại, cây tầm ma, cây dâu dại cao đến tận hông tôi. Chúng tôi cũng tìm được lối đi đến cái toilet.

Chúng tôi không thấy Joe hay John nhưng đã tìm thấy nhà vệ sinh. Đó là cái nhà vệ sinh trong cái nhà kho với cánh cửa. Trong đó ko có bệ ngồi, nhưng nó có thể sử dụng được và không quá tệ. Tôi hỏi Elizabeth về khối nhà cạnh đó.
“Đó là một nhà kho nữa, chúng tôi cũng có y chang như vậy”

Khi đó chúng tôi nghe Joe và John. “Đừng có nhìn vô cái kho đó” Joe nói. Thật là khó cưỡng lại “Ồ vì anh mới ngó vào chỗ đó, trong đó chứa hàng đống thứ như núi. “ Nhà kho kiểu gì thế nhỉ?” Tôi hỏi
“Cô không nên nhìn vào đâu. Cô có một cái nhà kho lớn ở chỗ kia và chỗ này thì có mô5t cái nhà kho nhỏ với bức tường bên ngoài và cửa vào khu vườn nhỏ. Một nơi khá lý tưởng để nuôi gà. Nó đầy những thứ lổn ngổn nhưng mà tôi sẽ giúp Joe dọn dẹp khi anh ấy quay lại đây và đốt hết chúng đi.”

Ồ chúa ơi, anh tốt quá đã giúp chúng tôi.” Tôi nói
John quay lại và nói “ Ồ bây giờ chúng tôi phải đi thôi, Elizabeth, hai người ở lại nhé”
Khi Elizabeth đi khỏi, cô ấy quay lại và nói “ Trước khi cô về nhà thì cô có muốn ghé nhà tôi uống trà không? Chúng tôi rất mong đấy

Tôi hỏi Joe anh có muốn ko. Anh ấy gật đầu “ Chúng tôi sẽ ghé , khoảng 5 hay 10 phút gì đó. Chúng tôi cần thêm thời gian để sắp xếp vài thứ ở đây. Và họ đi khỏi. Tôi thật sự rất vui và Joe cũng vậy. “Tuyệt vời không khi ngôi nhà này là của chúng ta? Chúng ta có rất nhiều thứ phải làm nhưng mà tôi biết chúng tôi có thể làm nó”

Chúng tôi quay lại ngôi nhà và Joe với người lên và bắt đầu xé những tờ giấy dán tường xuống, để xem thử là nó cứng như thế nào. Không đến nổi nào. Sơn trên sàn đã tróc và chúng tôi bắt đầu kéo nó lên. Chúng tôi ngạc nhiên ở mỗi lớp sơn này lại có lớp khác. Ở lớp dưới cùng là một lớp dày giấy báo, hàng trăm tờ dán lại với nhau. Chúng tôi nhìn nhau”
“Tìm cái gì đó xem chúng ta có thể nạy nó lên ko” Joe đề xuất

Chúng tôi tìm cây gậy và nạy lên thì ở dưới đó là sợi rơm và đất sét. Cuối cùng, bạn tin nổi không, nó là những miếng gỗ để ráp sàn, khá là tốt. Chúng tôi nghe Elizabeth bảo răng họ làm vậy để giúp giữ ấm căn phòng, giữ cho nhiệt độ không bị thoát ra.
Chúng tôi uống trà cùng Elizabeth và John. Cô ấy kể với tôi về bà Costello đã từng sống ở đây và bà ấy nhìn giống như bà Tiggywinkle trong ca6u chuyện của Beatrice Potter, với cái mũ to, áo choàng rộng và lúc nào cũng mang một cái giỏ xách lớn. Bà ấy sống một mình và không có ai đến thăm bao giờ.

John mời Joe xem nhà và vườn của họ. Nhìn họ qua cửa sổ tôi thấy những thiên thần đang ở quanh họ. Tôi mỉm cười
“Cô có vẻ hạnh phúc” Elizabeth nói
“Tôi rất, rất hạnh phúc” Tôi đáp. Thật là dễ thương khi có một gia đình hàng xóm hnh5 phúc ở bên cạnh khi tôi nhìn thấy nguồn sáng xung quanh Elizabeth và John
“Họ cũng có một cậu con trai kháu khỉnh nữa” Tôi không biết tuổi, khoảng cỡ mười tuổi gì đó
“ Bất kì khi nào cô cần, hãy gọi tôi” Elizabeth nói. Chúng tôi cám ơn họ rồi tôi và Joe rời khỏi đó

Thứ bảy tuần sau, Joe chở mẹ anh ấy tới căn nhà, tôi đã đợi họ sẵn ở đó. Khi mẹ Joe bước ra khỏi xe, bà ấy ôm chúng tôi, nhìn quanh và nói “Ồ chúa ơi! Nhìn từ bên ngoài có thể thấy là con có cả đống việc phải làm đấy” Mẹ Joe bảo anh ấy mở cốp xe, bà ấy đã mang đầy đủ đồ tới để lau chùi. Chúng tôi mang vào căn nhà.
“Ồ” bà ấy nói “Căn nhà nhỏ sẽ làm nên gia đình tuyệt vời”
Hai ngày tiếp theo chúng tôi làm rất nhiều việc dọn dẹp. Với khoảng thời gian này giúp tôi có cơ hội gần gũi mẹ Joe, chúng tôi rất vui vẻ cùng nhau. Hai ngày đó rất tuyệt vời và chúng tôi đã làm rất nhiều việc. Mẹ Joe rất tuyệt vời. Và khi ngày cưới của chúng tôi cận kề thì căn nhà đã có thể ở được - có thể thôi”




























Nhận xét

Đọc thêm

Những cuốn sách của Dolores Cannon được dịch sang tiếng Việt

Dolores Cannon là một bậc thầy thôi miên nổi tiếng trên thế giới với hơn 40 năm kinh nghiệm thôi miên tiền kiếp và khám phá những kiến thức huyền bí về lịch sử trái đất, lịch sử loài người. Bà đã vén tấm màn bí mật về quá khứ cũng như tương lai của nhân loại trên quả địa cầu này. Phương pháp thôi miên của bà đưa chúng ta quay về với chân ng ã để tìm câu trả lời cho tất cả những vấn đề chúng ta gặp phải trong kiếp sống hiện tại, giúp chúng ta chữa lành những bệnh tật của thân thể một cách kỳ diệu và nhanh chóng, đồng thời hé lộ cho chúng ta về những kiến thức quý báu mà nhân loại đã lãng quên. Đó là những kiến thức về những nền văn minh chưa từng có trong sách lịch sử như Atlantic, những tài liệu về người ngoài hành tinh và các chu kỳ tận diệt của trái đất... Dolores Cannon viết rất nhiều sách dựa trên những bản ghi chép từ hàng ngàn ca trị liệu của bà. Các sách đã được dịch sang tiếng Việt, 3 cuốn này do bạn Pearl Crystal dịch: 1. Vũ trụ xoắn - Quyển 2: https://dri

Sách nói Chu Dịch Thiền Giải - Trí Húc Đại Sư

Đọc sách Chu Dịch Thiền Giải - Trí Húc Đại Sư, Huỳnh Ngọc Chiến dịch. Kinh Dịch vốn là sách kén người đọc. Thiền cũng là đề tài kén người xem. Vậy nên kết hợp cả Kinh Dịch và Thiền thì càng kén người nữa. Sách khó đọc, dành cho những ai hữu duyên. Dù sách hơi khó đọc vì nhiều nguyên nhân. Chúc cho những người có duyên nghe sách này ngộ thêm được nhiều điều bổ ích. Cảm tạ tấm lòng của Đại Sư Trí Húc! Cảm ơn dịch giả Huỳnh Ngọc Chiến, chúc ông luôn khỏe mạnh và tinh thần an lạc! Trí Húc đại sư Tương truyền thân phụ sư mười năm thọ trì chú Đại Bi để cầu con, bà mẹ nằm mộng thấy Đức Quan Âm Bồ Tát trao cho một đứa bé trai mà sanh ra sư. Sư bảy tuổi đã ăn chay, mười hai tuổi đọc sách Nho, cho rằng mình có trách nhiệm truyền bá nền thánh học từ thiên cổ. Ghi chú nhỏ:  thân phụ sư trì tụng đến 10 năm, quả thật là vô cùng thành khẩn và kiên trì. 10 năm dài lắm mà mấy ai làm được. Kỳ tích! Phần giới thiệu về tác giả và cuốn sách Kẻ nhân thấy đạo gọi là nhân, kẻ trí thấy đạo

Làm spirit guide có sướng không?

   Ngoài Higher Self, mỗi người trên Trái Đất đều có ít nhất một vị thầy vô hình trên cõi linh hồn để hướng dẫn hành trình trải nghiệm và tiến hóa của người đó. Với nhiều người, vị thầy hướng dẫn của họ có thể là Thượng Đế, Chúa, Phật, Bồ Tát, các Thiên Thần, ... Trên cảnh giới cao, có một vị thầy phải luôn dòm vào cái màn hình theo dõi trạng thái của người ở dưới. Nó không phải là camera chi tiết nhưng có nhiều màu sắc biểu thị các trạng thái khác nhau. Nếu thấy có gì đó bất ổn, có thể “click” vào vùng đó để xem “camera trực tiếp” chuyện gì đang diễn ra, còn lại cứ theo dõi thôi. Vị thầy cũng không được can thiệp nhiều vào trải nghiệm của người đó, nhưng lại có nhiệm vụ hướng dẫn, chỉ đường và đảm bảo cho người đó đi đúng theo bản kế hoạch linh hồn.  Mà rủi như bạn người ở dưới rong chơi, làm bậy hay trật khỏi quỹ đạo thì các thầy cũng lo lắm, phải làm mọi cách để nhắc nhở, cảnh báo từ đủ mọi dấu hiệu, giấc mơ, thần giao cách cảm, cử người tới nhắn… Nhưng nhiều lúc bạn người ham chơi

TỰ KỶ VÀ THIỂU NĂNG DƯỚI GÓC NHÌN TÂM LINH

Mình không phải bác sĩ, cũng không phải nhà tâm lý học. Mình chia sẻ góc nhìn của mình về bệnh Tự Kỷ và Thiểu Năng, với mong muốn ai đó sẽ được lợi lạc khi đọc những dòng này. Còn lại thì xin bỏ qua. Có những đứa trẻ thể chất vẫn phát triển bình thường, chỉ rối loạn về cảm xúc, hành vi. Có những trẻ nặng hơn thì bị các khiếm khuyết về thể chất, có thể không đi đứng bình thường, hoặc không nói được. Có nhiều đứa trẻ hay bị co giật và động kinh nữa. Không ai mong muốn như vậy. Có 3 lý do dẫn đến việc này: 1. Những thương tổn do tai nạn, di chứng bệnh tật, ảnh hưởng từ tác dụng phụ của thuốc, môi trường hóa chất độc hại. Tai nạn như ngã, va đập. Bệnh đơn giản như sốt cao dẫn đến co giật ... Những thương tổn này nếu phát hiện sớm có thể phục hồi được, bằng Tây Y hoặc những phương pháp thay thế khác: năng lượng, sóng âm, châm cứu, bấm huyệt ... Mình đã gặp nhiều đứa trẻ có những vùng tụ máu bầm ở não, làm tổn thương một vùng não mà không rõ từ lúc nào. Phần này không dính đến tâm

Empath là gì? Hiểu để tự bảo vệ chính mình

Empathy là đồng cảm, là sự cảm thông với những hoàn cảnh và cảm xúc của người khác. Empath được nhắc nhiều trên thế giới, nhưng ở Việt Nam thì không nhiều người nói đến. Empath trong tiếng Việt được dịch là người có khả năng thấu cảm, nhạy cảm rất cao. Khác với đồng cảm là chỉ cảm thông với người khác nhưng không hòa bản thân với họ. Ví dụ khi người khác buồn, bạn hiểu và thông cảm cho nỗi buồn của họ. Còn Empath thì khi người khác buồn, bạn cũng buồn theo. Khi bạn ở trong môi trường tích cực, bạn tích cực theo, và ngược lại khi gặp môi trường tiêu cực, thì trạng thái tinh thần của bạn bỗng nhiên tệ hại theo MÀ BẠN KHÔNG HỀ BIẾT LÝ DO. Nếu là Empath, mỗi ngày đi làm hay đi đâu đó về bạn đều cảm thấy rất mệt. Nhất là những bạn ở thành phố hay các công việc căng thẳng hay tiếp xúc với những người nặng nề đau khổ. Bởi Empath, cơ thể bạn có một cơ chế đặc biệt là hấp thu năng lượng của môi trường xung quanh mà không phân biệt được cái nào tốt cái nào xấu. Nguyên nhân cũng bởi đó. Hôm nay