Có lần mẹ mình nằm viện, bệnh cũng không nặng. Nhà có người lớn tuổi thì cứ chuẩn bị tâm lý lâu lâu đi thăm viện cũng bình thường. Mẹ nằm phòng tập thể, may còn có giường dư nên ban đêm mình có thể ngủ lại thoải mái. Mình phát hiện ra nệm giường của mẹ và của mình đều rỗng ruột, chỉ có mỗi bọc nệm bằng da giả và một tấm drap trắng, lót giường là các thanh inox thưa nên cũng gồ ghề một tí. Một số giường giống như vậy, một số khác thì có nệm xốp 4-5 cm đầy đủ. Mình định phàn nàn thì bỗng nhớ nhiều y bác sĩ và sinh viên trực đêm còn ngủ ghế, có khi chỉ có 2-3 cái ghế, còn không có giường nằm. Khi ca trực đông họ còn không được ngả lưng. Mà họ cũng chẳng có ai để phàn nàn cả! Mình nằm như vậy là tốt lắm rồi, rồi vui vẻ đi ngủ. Mẹ bảo mình cứ về nhà ngủ đi, không cần ở lại đây trông mẹ đâu. Mình nói mình ngủ ở đây vui mà. Mẹ có lẽ bất ngờ với từ “vui” mà mình dùng. Mà mình cảm thấy vui thật. Có lẽ với mẹ và nhiều người ở lại trông người nhà trong viện sẽ rất mệt và chẳn...
Mình là Ly (Lily Garden). Đây là nơi mà mình chia sẻ về Thiền chữa lành, Thôi miên chữa lành, các thông điệp chữa lành, hành trình tâm linh cùng những trải nghiệm sống. Khu vườn Lily là một ý tưởng về một khu vườn yên bình để nuôi dưỡng tâm hồn, truyền cảm hứng và chữa lành cho Ly và mọi người.