Mình không đủ trình để đoán quẻ Kinh Dịch cho tỷ tỷ này. Mình copy cái
post của tỷ ấy trên một group Kinh Dịch về đây, chỉ muốn nói vài điều
về TIỂU HẠN VÀ ĐẠI HẠN.
Trong một đời người, có tiểu hạn, đại hạn, những năm tam tai, những năm xung khắc trong tử vi trọn đời là không ai tránh khỏi.
Bước vào năm đại hạn, hay tam tai, hay bị các sao La Hầu Kế Đô chiếu thì chắc không hay phải không. Nhưng chúng ta biết rằng điều đó không tránh khỏi. Mà thực sự nó có một mục đích riêng.
Vì sao có mặt trời, còn có mặt trăng, có ngày mà lại còn có đêm. Có trời nắng mà lại có trời mưa. Nắng hoài để đi làm, chứ ngày mưa thì làm ăn, đi lại, sinh hoạt hơi khó phải không? Nhất là những ngày mưa bão lũ lụt, càng chán ngắt phải không.
Nhưng vũ trụ này hoạt động theo luật âm dương tiêu trưởng là thế. Muôn đời vẫn thế, bốn mùa thay đổi, xuân hạ thu đông, không lúc nào xuân mãi.
Nếu công việc lúc nào cũng ổn định, con người sẽ chai lì, thụ động và không còn sức sáng tạo nữa. Những tiểu hạn, đại hạn, tam tai giống như những cú sốc và sự nghỉ ngơi cần thiết cho công việc sắp tới.
Giống như một ngày, năng nổ hoạt động từ sáng đến chiều tối. Đến đêm thì chúng ta không thể duy trì cường độ hoạt động như ban này nữa, chúng ta cần thu lại, nghỉ ngơi, tịnh dưỡng - đó giống như mùa đông vậy. Để mọi thứ được trở lại cần bằng và nạp năng lượng cho ngày tiếp theo. Thử tưởng tượng không có nó, bạn không có thời gian để nhìn lại những gì đã làm trong ngày, nếu đi sai đường hoặc phạm sai lầm thì không có thời gian để sửa đổi.
Tiểu vận hay đại vận cũng vậy, nó giúp chúng ta cân bằng cho một hành trình dài là cả đời người.
Chúng ta đã làm quá nhiều, đến lúc cần nghỉ ngơi. Ban đêm không thể làm công việc của ban ngày (trừ một số trường hợp). Trong hạn cũng vậy, thời điểm này tốt nhất để tĩnh dưỡng, suy xét lại bản thân để điều chỉnh những sai lầm, những tính tình không phù hợp, làm việc thiện tích đức ... để chu kỳ sau được tốt đẹp và trôi chảy hơn.
Ví như công việc chúng ta luôn thuận lợi, chúng ta có lẽ không biết được chúng ta thiếu sót chỗ nào mà khắc phục. Chỉ khi bị đình trệ, thì dừng lại quan sát, có phải chăng ta thiếu kiến thức kinh nghiệm, có phải chăng còn phương pháp tốt hơn để giải quyết công việc hiện tại, có phải chăng thái độ làm việc của ta đã nảy sinh mâu thuẫn với cấp trên, đồng nghiệp, hay khách hàng. Có phải chăng ta đã làm việc quá mà quên ăn uống điều độ, tập thể dục đều đặn, và cơ thể đã bắt đầu phản ứng lại bằng các đơn của bác sĩ. Có phải chăng ta đã chỉ nghĩ đến lợi ích của ta mà những người khác bị thiệt thòi nên đến lúc họ phản kháng lại. Nếu vậy, điều ta cần làm là nhắc nhở bản thân từ nay cố gắng cân bằng lợi ích của ta và của người khác tinh thần win-win chứ không chỉ nhận lợi riêng mình nữa, thay vì đi tính kế trả thù họ.
Hay trong tam tai đại hạn, tiền bạc tự đội nón ra đi bởi biết bao nguyên do rất đau đầu. Có phải chăng ta đã gom góp nhiều hay chỉ nghĩ đến bản thân và gia đình ta mà không kể đến sự thiếu thốn đói khổ của kẻ khác. Giờ ta mới biết thiếu thốn đói khổ là thế nào. Vậy nên từ nay sẽ biết dành chút tịnh tài giúp đỡ kẻ thế cô, bất hạnh.
Kinh Dịch dạy chúng ta biết sống theo thời. Ban ngày đi làm, ban đêm nghỉ ngơi, mùa hè mặc áo mát, mùa đông mặc áo ấm, thuận theo thời thì sẽ lâu dài và được cả nguyên hanh lợi trinh. Còn chỉ biết oán trách người khác mà không nhận ra trong tiểu hạn đại hạn mình cần phải làm gì thì chỉ gặp hung hối lẫn mà thôi.
Lily Garden
15/10/2017
Trong một đời người, có tiểu hạn, đại hạn, những năm tam tai, những năm xung khắc trong tử vi trọn đời là không ai tránh khỏi.
Bước vào năm đại hạn, hay tam tai, hay bị các sao La Hầu Kế Đô chiếu thì chắc không hay phải không. Nhưng chúng ta biết rằng điều đó không tránh khỏi. Mà thực sự nó có một mục đích riêng.
Vì sao có mặt trời, còn có mặt trăng, có ngày mà lại còn có đêm. Có trời nắng mà lại có trời mưa. Nắng hoài để đi làm, chứ ngày mưa thì làm ăn, đi lại, sinh hoạt hơi khó phải không? Nhất là những ngày mưa bão lũ lụt, càng chán ngắt phải không.
Nhưng vũ trụ này hoạt động theo luật âm dương tiêu trưởng là thế. Muôn đời vẫn thế, bốn mùa thay đổi, xuân hạ thu đông, không lúc nào xuân mãi.
Nếu công việc lúc nào cũng ổn định, con người sẽ chai lì, thụ động và không còn sức sáng tạo nữa. Những tiểu hạn, đại hạn, tam tai giống như những cú sốc và sự nghỉ ngơi cần thiết cho công việc sắp tới.
Giống như một ngày, năng nổ hoạt động từ sáng đến chiều tối. Đến đêm thì chúng ta không thể duy trì cường độ hoạt động như ban này nữa, chúng ta cần thu lại, nghỉ ngơi, tịnh dưỡng - đó giống như mùa đông vậy. Để mọi thứ được trở lại cần bằng và nạp năng lượng cho ngày tiếp theo. Thử tưởng tượng không có nó, bạn không có thời gian để nhìn lại những gì đã làm trong ngày, nếu đi sai đường hoặc phạm sai lầm thì không có thời gian để sửa đổi.
Tiểu vận hay đại vận cũng vậy, nó giúp chúng ta cân bằng cho một hành trình dài là cả đời người.
Chúng ta đã làm quá nhiều, đến lúc cần nghỉ ngơi. Ban đêm không thể làm công việc của ban ngày (trừ một số trường hợp). Trong hạn cũng vậy, thời điểm này tốt nhất để tĩnh dưỡng, suy xét lại bản thân để điều chỉnh những sai lầm, những tính tình không phù hợp, làm việc thiện tích đức ... để chu kỳ sau được tốt đẹp và trôi chảy hơn.
Ví như công việc chúng ta luôn thuận lợi, chúng ta có lẽ không biết được chúng ta thiếu sót chỗ nào mà khắc phục. Chỉ khi bị đình trệ, thì dừng lại quan sát, có phải chăng ta thiếu kiến thức kinh nghiệm, có phải chăng còn phương pháp tốt hơn để giải quyết công việc hiện tại, có phải chăng thái độ làm việc của ta đã nảy sinh mâu thuẫn với cấp trên, đồng nghiệp, hay khách hàng. Có phải chăng ta đã làm việc quá mà quên ăn uống điều độ, tập thể dục đều đặn, và cơ thể đã bắt đầu phản ứng lại bằng các đơn của bác sĩ. Có phải chăng ta đã chỉ nghĩ đến lợi ích của ta mà những người khác bị thiệt thòi nên đến lúc họ phản kháng lại. Nếu vậy, điều ta cần làm là nhắc nhở bản thân từ nay cố gắng cân bằng lợi ích của ta và của người khác tinh thần win-win chứ không chỉ nhận lợi riêng mình nữa, thay vì đi tính kế trả thù họ.
Hay trong tam tai đại hạn, tiền bạc tự đội nón ra đi bởi biết bao nguyên do rất đau đầu. Có phải chăng ta đã gom góp nhiều hay chỉ nghĩ đến bản thân và gia đình ta mà không kể đến sự thiếu thốn đói khổ của kẻ khác. Giờ ta mới biết thiếu thốn đói khổ là thế nào. Vậy nên từ nay sẽ biết dành chút tịnh tài giúp đỡ kẻ thế cô, bất hạnh.
Kinh Dịch dạy chúng ta biết sống theo thời. Ban ngày đi làm, ban đêm nghỉ ngơi, mùa hè mặc áo mát, mùa đông mặc áo ấm, thuận theo thời thì sẽ lâu dài và được cả nguyên hanh lợi trinh. Còn chỉ biết oán trách người khác mà không nhận ra trong tiểu hạn đại hạn mình cần phải làm gì thì chỉ gặp hung hối lẫn mà thôi.
Lily Garden
15/10/2017
Nhận xét
Đăng nhận xét