Du hành thời gian quay về lúc trước khi một Lightworker xuống trái đất. Câu chuyện rất thú vị trong ca QHHT hôm nay.
Copy từ facebook của bạn đó.
Hôm nay, vui quá được kết nối với chị Lily Garden. Chị đưa đi xem "Trying to get back home". Film là một bản trường ca buồn...cười của anh chàng nhân vật chính rLW. Lấy bối cảnh là những năm 45, chiến sự thế giới hỗn loạn khi Mỹ thả hai quả bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki. Gaia kêu khóc thảm thiết, "Người" liên tục gửi thông điệp lên toàn cõi thiên hà, mong nhận được sự hỗ trợ từ những linh hồn bậc cao.
Hàng ngàn LW đã tình nguyện xuống trái đất để thực hiện sứ mệnh cứu trái đất.
Cảnh quay buồn cười nhất film là lúc hàng trăm ngàn LW đang tập trung đông đủ ở quảng trường lớn. Một ông chú quản trò với đôi chân dài, đi nhanh như sóc trên tay là cuốn sổ, đi ra đi vô điểm danh xem "binh lính" của mình đi bao nhiêu về bao nhiêu, thằng nào chưa về, tại sao. Ai nấy cũng háo hức, sẵn sàng cho đợt "xuất binh" tới...tất cả đều bận rộn và liền tay liền chân không nghỉ. rLW cũng bận rộn không kém. Dù là thiên thần bậc cao nhưng trong "ký ức" của anh ta về trái đất là những chuỗi ngày buồn, sợ hãi và đơn độc. Anh ra sức khuyên ngăn các LW khác không nên xuống đó. Anh ta đã từng thấy những "người" đi mãi không về được vì quá ô trược, độc hại.
Từ trong phòng bước ra 2 thiên thần phụ trách rLW. Nhẹ nhàng dẫn anh ta vào một căn phòng lớn, rộng và rất nhiều thiết bị hiện đại mà rLW cũng chưa bao giờ nhìn thấy trong đời. Anh được hướng dẫn ngồi trật tự vào một cái máy, mọi người đóng cữa lại và họ cùng nhau thì thầm điều gì đó. Ai cũng tỏa ra nguy hiểm, hồi hộp. Thì ra họ đang cài đặt lại vài thứ trong tâm thức cho rLW. Hí hí. Họ bảo từ thuở hồng hoang, cái máy này dù được làm ra nhưng chưa bao giờ được dùng. Vì riêng chỉ có rLW là thiên thần đầu tiên sợ đi tình nguyện. Khoảnh khắc rLW bước ra ai nấy thở phào nhẽ nhõm vì...cái máy còn dùng được... Về sau, khi gặp lại đồng đội ở dưới trái đất, mỗi khi đồng đội than khóc muốn về nhà thì rLW lại cười to và chỉ thẳng vào mặt. "Tao đã bảo mày đừng xuống...cứ không nghe!"
Xuyên suốt tập film là cảnh bi...hài, trong suốt hành trình tình nguyện của rLW. Không gian nghiêm túc, thời gian gấp gáp và cái mặt rLW đập tan mọi cố gắng của số đông còn lại. Chỉ cần nhìn là thấy hài rồi.
Thấy mình giống bạn rLW...vì đời mình cũng cơ bản là buồn...cười. Hôm nay Đà Nẵng thử mình bằng một cơn mưa, mình phải ngồi đợi chìa khóa 4 tiếng. Thiệt là buồn...cười.
Copy từ facebook của bạn đó.
Hôm nay, vui quá được kết nối với chị Lily Garden. Chị đưa đi xem "Trying to get back home". Film là một bản trường ca buồn...cười của anh chàng nhân vật chính rLW. Lấy bối cảnh là những năm 45, chiến sự thế giới hỗn loạn khi Mỹ thả hai quả bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki. Gaia kêu khóc thảm thiết, "Người" liên tục gửi thông điệp lên toàn cõi thiên hà, mong nhận được sự hỗ trợ từ những linh hồn bậc cao.
Hàng ngàn LW đã tình nguyện xuống trái đất để thực hiện sứ mệnh cứu trái đất.
Cảnh quay buồn cười nhất film là lúc hàng trăm ngàn LW đang tập trung đông đủ ở quảng trường lớn. Một ông chú quản trò với đôi chân dài, đi nhanh như sóc trên tay là cuốn sổ, đi ra đi vô điểm danh xem "binh lính" của mình đi bao nhiêu về bao nhiêu, thằng nào chưa về, tại sao. Ai nấy cũng háo hức, sẵn sàng cho đợt "xuất binh" tới...tất cả đều bận rộn và liền tay liền chân không nghỉ. rLW cũng bận rộn không kém. Dù là thiên thần bậc cao nhưng trong "ký ức" của anh ta về trái đất là những chuỗi ngày buồn, sợ hãi và đơn độc. Anh ra sức khuyên ngăn các LW khác không nên xuống đó. Anh ta đã từng thấy những "người" đi mãi không về được vì quá ô trược, độc hại.
Từ trong phòng bước ra 2 thiên thần phụ trách rLW. Nhẹ nhàng dẫn anh ta vào một căn phòng lớn, rộng và rất nhiều thiết bị hiện đại mà rLW cũng chưa bao giờ nhìn thấy trong đời. Anh được hướng dẫn ngồi trật tự vào một cái máy, mọi người đóng cữa lại và họ cùng nhau thì thầm điều gì đó. Ai cũng tỏa ra nguy hiểm, hồi hộp. Thì ra họ đang cài đặt lại vài thứ trong tâm thức cho rLW. Hí hí. Họ bảo từ thuở hồng hoang, cái máy này dù được làm ra nhưng chưa bao giờ được dùng. Vì riêng chỉ có rLW là thiên thần đầu tiên sợ đi tình nguyện. Khoảnh khắc rLW bước ra ai nấy thở phào nhẽ nhõm vì...cái máy còn dùng được... Về sau, khi gặp lại đồng đội ở dưới trái đất, mỗi khi đồng đội than khóc muốn về nhà thì rLW lại cười to và chỉ thẳng vào mặt. "Tao đã bảo mày đừng xuống...cứ không nghe!"
Xuyên suốt tập film là cảnh bi...hài, trong suốt hành trình tình nguyện của rLW. Không gian nghiêm túc, thời gian gấp gáp và cái mặt rLW đập tan mọi cố gắng của số đông còn lại. Chỉ cần nhìn là thấy hài rồi.
Thấy mình giống bạn rLW...vì đời mình cũng cơ bản là buồn...cười. Hôm nay Đà Nẵng thử mình bằng một cơn mưa, mình phải ngồi đợi chìa khóa 4 tiếng. Thiệt là buồn...cười.
Nhận xét
Đăng nhận xét