Từ khi đưa nhiều người du hành xuyên thời gian quay về tiền kiếp thì mình nhận ra vài điều thú vị.
Có nhiều người có kiếp sống là vua, hoàng hậu, công chúa lắm. Nhưng sau đó hoặc trước đó họ có những kiếp sống của người bình thường, thậm chí của những người rất nghèo hoặc người bị tật nguyền nữa. Mình không rõ thứ tự các kiếp sống và cũng không hỏi về luật nhân quả. Mình chỉ thấy các kiếp sống làm quân vương hoặc người trong hoàng gia nhiều khi cô đơn lắm. Hoặc họ cảm thấy cực kỳ thiếu tự do. Họ sở hữu con người theo đúng nghĩa đen (sở hữu người hầu hay nô lệ, hay dân chúng), nhưng họ thiếu thốn tình cảm hay thèm khát những trải nghiệm của người bình thường.
Cũng có nhiều công chúa trốn ra ngoài hoàng cung chơi hoặc thầm ước được tự do lựa chọn người yêu nhưng không được. Có lẽ qua kiếp sống hoàng gia buồn tẻ đó họ nguyện kiếp sau làm người thường chăng?
Làm người thường thì đi đâu bạn cũng không sợ một đám người hộ tống. Bạn làm những gì bạn thích mà không phải sợ hàng ngàn hay hàng triệu con mắt dòm ngó. Cái tự do trải nghiệm đó không phải đáng quý hay sao?
Thời đại ngày nay khác với xưa rồi. Ngày xưa khi bạn ở vị trí quan trọng bạn mới ảnh hưởng nhiều người. Nhưng thời đại này cho dù bạn chỉ là dân thường, bạn vẫn có thể nổi tiếng và nhiều người biến đến bạn cơ mà. Bạn vẫn đủ điều kiện để làm những gì bạn muốn.
Hôm bữa mình có đi chơi cùng với 2 bạn trẻ ( đi cafe). Một bạn sinh ra trong gia đình rất nghèo ở miền quê hẻo lánh. Lúc nhỏ, ba mẹ đi thu hoạch rau từ khuya đến sáng phải mang bạn đi theo vì không thể để bạn ở nhà một mình. Bạn được trải vài tấm bạt cùng mền gối nằm lăn lóc ngoài bờ ruộng trong khi ba mẹ đang tất bật thu hoạch rau. Có đêm nằm trúng ổ kiến bị kiến đốt te tua nữa. Khi ba mẹ chưa đi làm về phải đi lang thang xin cơm hàng xóm, rồi ngủ lại nhà hàng xóm luôn nếu ba mẹ về trễ. Nhiều lúc bạn ấy cảm thấy rất tủi thân.
Bạn thứ hai kể bạn ấy sinh ra ở Sài Gòn, và cứ sống trong 4 bức tường. Mình không tiện hỏi nhà bạn ấy có khá giả không, nhưng chắc không nghèo. Thì bạn ấy lại thèm muốn cái cảm giác được lăn lóc như bạn kia (!). Thèm được lăn lóc để kết nối cùng thiên nhiên và người khác chứ không phải bị cô lập trong các bức tường và chỉ kết nối online. Ra ngoài toàn sợ người lạ.
Đó, khi ta nhìn hoàn cảnh của ta, ta thấy ta đáng thương, nhưng người khác lại thèm muốn hoàn cảnh của ta!
Vậy các bạn thử nhìn lại chính hoàn cảnh của bạn. Có lẽ nó có nhiều điều tuyệt vời lắm. Có lẽ bạn sẽ tìm thấy nhiều niềm vui trong cuộc sống của bạn mà những người khác họ thèm muốn lắm.
Thử nhìn đi, biết đâu bạn sẽ thấy biết ơn cái kịch bản cuộc đời mà linh hồn bạn đã chọn.
Yêu cả nhà <3
Lily Garden
(Ảnh chôm từ facebook của em gái mình)
Có nhiều người có kiếp sống là vua, hoàng hậu, công chúa lắm. Nhưng sau đó hoặc trước đó họ có những kiếp sống của người bình thường, thậm chí của những người rất nghèo hoặc người bị tật nguyền nữa. Mình không rõ thứ tự các kiếp sống và cũng không hỏi về luật nhân quả. Mình chỉ thấy các kiếp sống làm quân vương hoặc người trong hoàng gia nhiều khi cô đơn lắm. Hoặc họ cảm thấy cực kỳ thiếu tự do. Họ sở hữu con người theo đúng nghĩa đen (sở hữu người hầu hay nô lệ, hay dân chúng), nhưng họ thiếu thốn tình cảm hay thèm khát những trải nghiệm của người bình thường.
Cũng có nhiều công chúa trốn ra ngoài hoàng cung chơi hoặc thầm ước được tự do lựa chọn người yêu nhưng không được. Có lẽ qua kiếp sống hoàng gia buồn tẻ đó họ nguyện kiếp sau làm người thường chăng?
Làm người thường thì đi đâu bạn cũng không sợ một đám người hộ tống. Bạn làm những gì bạn thích mà không phải sợ hàng ngàn hay hàng triệu con mắt dòm ngó. Cái tự do trải nghiệm đó không phải đáng quý hay sao?
Thời đại ngày nay khác với xưa rồi. Ngày xưa khi bạn ở vị trí quan trọng bạn mới ảnh hưởng nhiều người. Nhưng thời đại này cho dù bạn chỉ là dân thường, bạn vẫn có thể nổi tiếng và nhiều người biến đến bạn cơ mà. Bạn vẫn đủ điều kiện để làm những gì bạn muốn.
Hôm bữa mình có đi chơi cùng với 2 bạn trẻ ( đi cafe). Một bạn sinh ra trong gia đình rất nghèo ở miền quê hẻo lánh. Lúc nhỏ, ba mẹ đi thu hoạch rau từ khuya đến sáng phải mang bạn đi theo vì không thể để bạn ở nhà một mình. Bạn được trải vài tấm bạt cùng mền gối nằm lăn lóc ngoài bờ ruộng trong khi ba mẹ đang tất bật thu hoạch rau. Có đêm nằm trúng ổ kiến bị kiến đốt te tua nữa. Khi ba mẹ chưa đi làm về phải đi lang thang xin cơm hàng xóm, rồi ngủ lại nhà hàng xóm luôn nếu ba mẹ về trễ. Nhiều lúc bạn ấy cảm thấy rất tủi thân.
Bạn thứ hai kể bạn ấy sinh ra ở Sài Gòn, và cứ sống trong 4 bức tường. Mình không tiện hỏi nhà bạn ấy có khá giả không, nhưng chắc không nghèo. Thì bạn ấy lại thèm muốn cái cảm giác được lăn lóc như bạn kia (!). Thèm được lăn lóc để kết nối cùng thiên nhiên và người khác chứ không phải bị cô lập trong các bức tường và chỉ kết nối online. Ra ngoài toàn sợ người lạ.
Đó, khi ta nhìn hoàn cảnh của ta, ta thấy ta đáng thương, nhưng người khác lại thèm muốn hoàn cảnh của ta!
Vậy các bạn thử nhìn lại chính hoàn cảnh của bạn. Có lẽ nó có nhiều điều tuyệt vời lắm. Có lẽ bạn sẽ tìm thấy nhiều niềm vui trong cuộc sống của bạn mà những người khác họ thèm muốn lắm.
Thử nhìn đi, biết đâu bạn sẽ thấy biết ơn cái kịch bản cuộc đời mà linh hồn bạn đã chọn.
Yêu cả nhà <3
Lily Garden
(Ảnh chôm từ facebook của em gái mình)
Nhận xét
Đăng nhận xét