Nhiều bạn nói Ly kể những câu chuyện trong ca QHHT đi. Ừ, Ly xin phép kể nhé.
Hôm nay kể về những sự xúc động của Ly trong ca nha. Nhớ tới đâu kể tới đó thôi.
Bạn kể bạn đã tìm rất nhiều con đường cho chính bạn, nhưng bạn không biết đi về đâu, thì gặp dòng thời gian như thế. Cảm xúc trong đó rất trọn vẹn, đủ đầy. Bạn khóc khi cuối cùng gia đình cũng hiểu và thông cảm, trân trọng những gì bạn làm. Cả gia đình lúc đó rất hiểu và gắn bó với nhau. Ly thấy thật thương!!! Hãy dũng cảm đi con đường của bạn!
Có những lần ca QHHT nhưng Ly không làm vì cảm giác có sinh linh bé bỏng hay nỗi oan khuất nào đấy cần phải giải toả trước (những thai nhi không được thừa nhận). Lúc đó cơ thể Ly cũng đau lắm và Ly nói giờ Ly sẽ dẫn thiền để bạn chữa lành thôi, hôm nay chưa làm QHHT đâu.
Ly dẫn, bạn nói theo. Từng lời nói an ủi, xin lỗi, động viên, chữa lành cho những sinh linh bé bỏng rồi lúc ba mẹ con gặp nhau ôm hôn nhau, họ khóc nhiều trong tất cả những cảm xúc quyện lại. Ly nhắm mắt dẫn thiền bằng lời nói mà nước mắt cũng ràng rụa theo, cho đến khi hai bạn nhỏ đó đã trở nên hạnh phúc, không đau khổ sợ hãi nữa.
Có lần khác, trong lúc QHHT không thành công thì Ly cũng đề nghị dẫn thiền một chị đang đau khổ vì gia đình rạn nứt. Ly dẫn để chị ấy gặp lại chồng con và nói những lời tự đáy lòng để hoà giải. Chị ấy cũng tràn đầy nước mắt mà Ly cũng rươm rướm nghẹn ngào.
Còn có một lần, có một người trong bao nhiêu kiếp, bao nhiêu giấc mơ đi tìm người xưa cũ (thanh mai trúc mã từ thời thơ ấu hẹn nhau) mà bao nhiêu kiếp bị lạc mất, chỉ để lại lời nhắn. Hẹn chờ nhưng đến nơi thì người đã chết mất rồi. Họ lạc nhau đã từ lâu lắm. Và vào giữa cái giai đoạn buồn vô hạn khi lạc mất nhau trong cả cõi tinh thần đó, hàng xóm khu đó vang lên tiếng nhạc đám ma "Ngàn năm thương hoài một bóng hình ai..." ai oán nghẹn ngào, cứ thế mà tiếng nhạc đó đi vào cả file ghi âm nữa. Sao nó xuất hiện đúng lúc vậy nè, họ lạc nhau có khi đã ngàn năm, đau đáu muốn gặp lại. Nên sau này Ly nói thương hoài ngàn năm là có thật!
...
Còn nhiều nữa. Có rất nhiều xúc động trong các ca. Hôm nay chỉ nhớ đến đây thôi. Kể chuyện cho vui ấy mà. Vui không? Toàn chuyện buồn à? Nhưng mà giữa những chuyên buồn đó, tình cảm con người sâu nặng lắm. Họ nói nặng như núi Thái Sơn có khi đúng nha.
<3
Lily Garden
Ảnh cuộc sống giản dị với thiên nhiên
Hôm nay kể về những sự xúc động của Ly trong ca nha. Nhớ tới đâu kể tới đó thôi.
(Ảnh từ Debbie Carson đăng trong nhóm Ascension 5th Dimension)
Một ca gần gần đây là chuyện của một bạn tìm hướng về với tự nhiên, nông nghiệp và chữa lành bằng cây lá. Đây không phải là nghề của bạn, bởi bạn làm truyền thông tại Sài Gòn rất thành công và ba mẹ của bạn quen với hình ảnh con cái thành đạt nghĩa là sáng sáng đi đến văn phòng, ngồi máy lạnh chiều về. Trong khi thôi miên bạn không về tiền kiếp nào mà về thời gian tương lai của kiếp này. Bạn cứ loay hoay mãi để tìm cách giải thích với gia đình về lựa chọn của bạn. Thật khó. Nhưng trong ca những linh ảnh cứ hiển hiện rõ ràng lặp lại nhiều lần là bạn ấy rất hạnh phúc với một căn nhà bằng đất, một mảnh vườn, cứ sáng sáng ra cuốc đất trồng cây, chiều chiều về lại cắt thuốc cho mọi người, tối tối nhen đống lửa trước sân ngồi ngắm sao trời, ăn khoai luộc.
Bạn kể bạn đã tìm rất nhiều con đường cho chính bạn, nhưng bạn không biết đi về đâu, thì gặp dòng thời gian như thế. Cảm xúc trong đó rất trọn vẹn, đủ đầy. Bạn khóc khi cuối cùng gia đình cũng hiểu và thông cảm, trân trọng những gì bạn làm. Cả gia đình lúc đó rất hiểu và gắn bó với nhau. Ly thấy thật thương!!! Hãy dũng cảm đi con đường của bạn!
Có những lần ca QHHT nhưng Ly không làm vì cảm giác có sinh linh bé bỏng hay nỗi oan khuất nào đấy cần phải giải toả trước (những thai nhi không được thừa nhận). Lúc đó cơ thể Ly cũng đau lắm và Ly nói giờ Ly sẽ dẫn thiền để bạn chữa lành thôi, hôm nay chưa làm QHHT đâu.
Ly dẫn, bạn nói theo. Từng lời nói an ủi, xin lỗi, động viên, chữa lành cho những sinh linh bé bỏng rồi lúc ba mẹ con gặp nhau ôm hôn nhau, họ khóc nhiều trong tất cả những cảm xúc quyện lại. Ly nhắm mắt dẫn thiền bằng lời nói mà nước mắt cũng ràng rụa theo, cho đến khi hai bạn nhỏ đó đã trở nên hạnh phúc, không đau khổ sợ hãi nữa.
Có lần khác, trong lúc QHHT không thành công thì Ly cũng đề nghị dẫn thiền một chị đang đau khổ vì gia đình rạn nứt. Ly dẫn để chị ấy gặp lại chồng con và nói những lời tự đáy lòng để hoà giải. Chị ấy cũng tràn đầy nước mắt mà Ly cũng rươm rướm nghẹn ngào.
Còn có một lần, có một người trong bao nhiêu kiếp, bao nhiêu giấc mơ đi tìm người xưa cũ (thanh mai trúc mã từ thời thơ ấu hẹn nhau) mà bao nhiêu kiếp bị lạc mất, chỉ để lại lời nhắn. Hẹn chờ nhưng đến nơi thì người đã chết mất rồi. Họ lạc nhau đã từ lâu lắm. Và vào giữa cái giai đoạn buồn vô hạn khi lạc mất nhau trong cả cõi tinh thần đó, hàng xóm khu đó vang lên tiếng nhạc đám ma "Ngàn năm thương hoài một bóng hình ai..." ai oán nghẹn ngào, cứ thế mà tiếng nhạc đó đi vào cả file ghi âm nữa. Sao nó xuất hiện đúng lúc vậy nè, họ lạc nhau có khi đã ngàn năm, đau đáu muốn gặp lại. Nên sau này Ly nói thương hoài ngàn năm là có thật!
...
Còn nhiều nữa. Có rất nhiều xúc động trong các ca. Hôm nay chỉ nhớ đến đây thôi. Kể chuyện cho vui ấy mà. Vui không? Toàn chuyện buồn à? Nhưng mà giữa những chuyên buồn đó, tình cảm con người sâu nặng lắm. Họ nói nặng như núi Thái Sơn có khi đúng nha.
<3
Lily Garden
Ảnh cuộc sống giản dị với thiên nhiên
Nhận xét
Đăng nhận xét