Có những ngày trốn khỏi trần gian.
Chỉ rong chơi cùng đất đá cỏ cây.
Chỉ vậy.
Và nhìn lại những thuận cảnh cùng nghịch cảnh đã trải qua. Thuận cảnh là cảnh đủ đầy nhân duyên tốt lành, cả yêu thương, vinh quang, mong muốn cùng vật chất. Lúc đó tâm còn vị tha nữa hay không, còn đi trên con đường chân lý nữa hay không, còn dính mắc hay không? Còn biết quý trọng từng sinh mệnh, từng cảm xúc của những người khác hay không? Có lòng biết ơn hay không?
Nghịch cảnh là những khi đầy khó khăn cơ cực đau đớn cùng tủi nhục có còn tâm bồ đề kiên cố nữa hay không? Có yêu thương và thông cảm cả những người đưa mình vào cảnh đó hay không? Có còn tinh tấn và tin tưởng tuyệt đối vào vũ trụ hay không? Có sáng tạo để tìm ra cách hoàn toàn mới hay không? Có lạc quan và dũng mãnh nữa không? Có oán trời trách đất hay không?
Những ngày trốn khỏi trần gian thấy thế gian có rất nhiều điều lạ. Cái gọi là "Pháp thế gian" có nghĩa là nó phải như thế. Như diễn đủ và đúng vai trò của mình ở đây. Nếu mình trong vai bất thiện để thức tỉnh kẻ khác, đó cũng là pháp thế gian vậy.
Nên người yêu thương ta cũng là thầy ta.
Người ghét ta hại ta cũng là thầy ta.
Có ai không phải thầy ta không?
Nếu hiểu tất cả là pháp thế gian, có còn chấp nữa không?
Còn chứ nhỉ, bản ngã mà. Đạo càng cao, bản ngã càng lớn ấy.
🙏🙏🙏
Chỉ rong chơi cùng đất đá cỏ cây.
Chỉ vậy.
Và nhìn lại những thuận cảnh cùng nghịch cảnh đã trải qua. Thuận cảnh là cảnh đủ đầy nhân duyên tốt lành, cả yêu thương, vinh quang, mong muốn cùng vật chất. Lúc đó tâm còn vị tha nữa hay không, còn đi trên con đường chân lý nữa hay không, còn dính mắc hay không? Còn biết quý trọng từng sinh mệnh, từng cảm xúc của những người khác hay không? Có lòng biết ơn hay không?
Nghịch cảnh là những khi đầy khó khăn cơ cực đau đớn cùng tủi nhục có còn tâm bồ đề kiên cố nữa hay không? Có yêu thương và thông cảm cả những người đưa mình vào cảnh đó hay không? Có còn tinh tấn và tin tưởng tuyệt đối vào vũ trụ hay không? Có sáng tạo để tìm ra cách hoàn toàn mới hay không? Có lạc quan và dũng mãnh nữa không? Có oán trời trách đất hay không?
Những ngày trốn khỏi trần gian thấy thế gian có rất nhiều điều lạ. Cái gọi là "Pháp thế gian" có nghĩa là nó phải như thế. Như diễn đủ và đúng vai trò của mình ở đây. Nếu mình trong vai bất thiện để thức tỉnh kẻ khác, đó cũng là pháp thế gian vậy.
Nên người yêu thương ta cũng là thầy ta.
Người ghét ta hại ta cũng là thầy ta.
Có ai không phải thầy ta không?
Nếu hiểu tất cả là pháp thế gian, có còn chấp nữa không?
Còn chứ nhỉ, bản ngã mà. Đạo càng cao, bản ngã càng lớn ấy.
🙏🙏🙏
Nhận xét
Đăng nhận xét