Nhân quả xảy đến nhanh, thời này các bài học gấp rút cần hoàn tất, nên nhân quả đến nhanh, các giấc mơ cũng giúp giải mã nhiều đoạn tiền kiếp để hoàn tất các phần nghiệp còn đọng.
Hôm qua nàng xem một trắc nghiệm cho vui (để giải trí) thì tiền kiếp nàng cũng từng là tên cướp biển, nhà hiền triết chữa lành và vua hoặc hoàng hậu. Tối nàng mới thấy nàng là hoàng hậu trong 1 kiếp thật.
Chuyện như sau: (chuyện như đùa)
Nàng là phụ nữ già, có chồng nàng cũng già, tầng lớp bậc trung. Hình như chồng nàng cũng là 1 vị quan nào đó trong triều.
Nàng già cũng không phải là đẹp, chỉ là già tầm hơn 40-50 tuổi, và cũng nhẹ nhàng. Cái thời đó tuổi đó đã là già, hơi đầy, xệ, khuôn mặt có nếp nhăn nhiều rồi. Nàng cũng có chút quý phái và học thức, đoan trang nếp hạnh, từ tốn chứ không mĩ miều.
Chồng nàng vì mâu thuẫn gì đó trong triều mà bị sát hại. Nàng hình như cũng có làm việc gì đó trong cung. Kiểu như chuyên môn thuốc hay chăm sóc sức khoẻ chứ không phải cung nữ hay quan gì trong triều, cũng hay ra vào cung và quen biết hoàng thượng. Có lần nàng đang sửa soạn giúp hoàng đế tắm thuốc thảo dược gì đó.
Một vị quan đại thần đang đến để bắt nàng, vì gia đình nàng có mối tư thù với người đó, họ đã sát hại chồng nàng nhưng với nàng cũng chẳng yên. Phen này nàng chắc chết. Khi đang sửa soạn nước thuốc cho hoàng đế, nàng nghe binh lính ngoài cửa xướng tên, nàng thất kinh mà ngất xỉu vào trong bồn tắm. Bồn tắm ngâm thảo dược bằng gỗ hình bầu dục, rộng. Lúc đó hoàng thượng đã ngồi vào trong, phản xạ bất thình lình đưa tay đỡ ôm nàng. Nàng tỉnh dậy và xin hoàng thượng cứu nàng vì quan đại thần đó sẽ đến bắt giết nàng.
Ngay cái phút không kịp suy nghĩ đó, hoàng thượng bỗng nhiên cư xử lạ lùng. Thương nàng và muốn cứu nên ôm nàng trong chậu tắm luôn. Và viên quan đại thần vào thì thấy cảnh rất bất ngờ. Hoàng thượng tuyên bố nàng là hoàng hậu.
Tất cả đều sững sờ!
Kiếp đó nàng cũng bình thường trôi qua, được là hoàng hậu một cách không thể ngờ ở cái tuổi của nàng, dung nhan nàng và thân phận quá phụ của nàng. Nhưng nàng hiểu hoàng thượng đã cứu mạng nàng. Đó là ơn cứu mạng sánh bằng trời biển. Chỉ có cách đưa nàng làm hoàng hậu thì nàng mới thoát chết án tử hình chờ sẵn kia.
Làm hoàng hậu, tuy không được hoàng đế dành trọn thương yêu và thời gian cho mình, nhưng nàng không đòi hỏi bất kì điều gì. Nàng khắc ghi trong tâm, nếu có kiếp sau, nhất định sẽ trả ơn sâu, nhất định cũng sẽ đền đáp ân tình này của chàng.
Kiếp sau, nàng đến với chàng lúc chàng ly thân vợ được 10 năm. Nàng còn trẻ, cũng đã một đời chồng, chàng trên 50. Khi gặp nhau chuyện tình sét đánh. Thậm chí chàng nói nàng đến vì trả nợ ân tình. Nàng không tin. Lúc sống cùng nhau, nàng rất hạnh phúc nhưng nhanh chóng chàng không dành nhiều thời gian và chăm sóc nàng. Họ cũng có một đứa con chung. Nhưng chàng luôn luôn có việc bận để làm, không về nhà. Chàng cũng không công khai mối tình và đứa con với nàng. Nàng rất khổ sở nhưng trong tâm thấy mình thương chàng dữ dội, không thể bỏ. Giận mà vẫn rất một mực thương yêu, phục tùng, cơm nước đủ đầy.
Bẵng đi thời gian, nàng không chịu được đã rời đi. Lòng còn giận nhưng vẫn còn thương. Không hiểu sao mình vừa có thể giận mà vừa thương người đó nhiều thế.
Thì hôm qua mới biết. Nàng nợ một ân tình, trả bằng một đoạn duyên. Nàng không còn trách chàng nữa, bởi tất cả là nàng tự nguyện. Nàng giờ tự do, nhìn nước chảy hoa trôi, lòng thanh thản.
Nàng học nhân quả, nàng hiểu rằng, ngay cái phút định mệnh mà chàng tuyên bố nàng là hoàng hậu đó. Ắt hẳn cũng bởi nhân duyên từ trước. Không phải ngẫu nhiên hoàng thượng lại dành một ưu ái tột đỉnh bất ngờ cho một người khác thân phận như vậy.
Có ai biết hết cõi nhân gian? Có ai biết hết những nỗi niềm sâu thẳm?
Chỉ là ân, không thể cưỡng cầu.
Mùa xuân Canh Tý 2020.
P/s trắc nghiệm vui bằng tiếng Anh tại đây (xem giải trí): https://www.qhhtofficial.com/past-life-life-regression/who-were-you-in-a-past-life
Nhân tìm ảnh ra đoạn này: https://tneu.blogspot.com/2019/02/hoa-roi-huu-y-nuoc-chay-vo-tinh.html
"Cuộc đời vô tình, tạo hóa khéo trêu ngươi, có chăng trách hữu duyên mà vô phận. Bởi lẽ tình yêu và thân phận mãi là câu hỏi trên cõi nhân gian. Phần nhiều là xót xa, vô vọng, như cánh hoa rơi nổi trôi trong dòng nước vô tình.
Sung sướng hay khổ đau đều do chúng sinh tự nhận thấy đó sao. Cho là đủ thì là đủ, cảm thấy khuyết thì là khuyết. Và nhân duyên, người ta vẫn cho là trời định hết nhưng phần lớn đều do lòng người cả. Có tình yêu, có đam mê, con người vẫn tự tạo cho mình những gặp gỡ mà nên duyên nên phận đó thôi."
Giải thích theo kịch bản đầu thai là chúng ta chọn những kịch bản đó, người đó để chúng ta trưởng thành! Thế thôi!
Facebook: https://www.facebook.com/trochuyencungchannga
Hôm qua nàng xem một trắc nghiệm cho vui (để giải trí) thì tiền kiếp nàng cũng từng là tên cướp biển, nhà hiền triết chữa lành và vua hoặc hoàng hậu. Tối nàng mới thấy nàng là hoàng hậu trong 1 kiếp thật.
Chuyện như sau: (chuyện như đùa)
Nàng là phụ nữ già, có chồng nàng cũng già, tầng lớp bậc trung. Hình như chồng nàng cũng là 1 vị quan nào đó trong triều.
Nàng già cũng không phải là đẹp, chỉ là già tầm hơn 40-50 tuổi, và cũng nhẹ nhàng. Cái thời đó tuổi đó đã là già, hơi đầy, xệ, khuôn mặt có nếp nhăn nhiều rồi. Nàng cũng có chút quý phái và học thức, đoan trang nếp hạnh, từ tốn chứ không mĩ miều.
Chồng nàng vì mâu thuẫn gì đó trong triều mà bị sát hại. Nàng hình như cũng có làm việc gì đó trong cung. Kiểu như chuyên môn thuốc hay chăm sóc sức khoẻ chứ không phải cung nữ hay quan gì trong triều, cũng hay ra vào cung và quen biết hoàng thượng. Có lần nàng đang sửa soạn giúp hoàng đế tắm thuốc thảo dược gì đó.
Một vị quan đại thần đang đến để bắt nàng, vì gia đình nàng có mối tư thù với người đó, họ đã sát hại chồng nàng nhưng với nàng cũng chẳng yên. Phen này nàng chắc chết. Khi đang sửa soạn nước thuốc cho hoàng đế, nàng nghe binh lính ngoài cửa xướng tên, nàng thất kinh mà ngất xỉu vào trong bồn tắm. Bồn tắm ngâm thảo dược bằng gỗ hình bầu dục, rộng. Lúc đó hoàng thượng đã ngồi vào trong, phản xạ bất thình lình đưa tay đỡ ôm nàng. Nàng tỉnh dậy và xin hoàng thượng cứu nàng vì quan đại thần đó sẽ đến bắt giết nàng.
Ngay cái phút không kịp suy nghĩ đó, hoàng thượng bỗng nhiên cư xử lạ lùng. Thương nàng và muốn cứu nên ôm nàng trong chậu tắm luôn. Và viên quan đại thần vào thì thấy cảnh rất bất ngờ. Hoàng thượng tuyên bố nàng là hoàng hậu.
Tất cả đều sững sờ!
Kiếp đó nàng cũng bình thường trôi qua, được là hoàng hậu một cách không thể ngờ ở cái tuổi của nàng, dung nhan nàng và thân phận quá phụ của nàng. Nhưng nàng hiểu hoàng thượng đã cứu mạng nàng. Đó là ơn cứu mạng sánh bằng trời biển. Chỉ có cách đưa nàng làm hoàng hậu thì nàng mới thoát chết án tử hình chờ sẵn kia.
Làm hoàng hậu, tuy không được hoàng đế dành trọn thương yêu và thời gian cho mình, nhưng nàng không đòi hỏi bất kì điều gì. Nàng khắc ghi trong tâm, nếu có kiếp sau, nhất định sẽ trả ơn sâu, nhất định cũng sẽ đền đáp ân tình này của chàng.
Kiếp sau, nàng đến với chàng lúc chàng ly thân vợ được 10 năm. Nàng còn trẻ, cũng đã một đời chồng, chàng trên 50. Khi gặp nhau chuyện tình sét đánh. Thậm chí chàng nói nàng đến vì trả nợ ân tình. Nàng không tin. Lúc sống cùng nhau, nàng rất hạnh phúc nhưng nhanh chóng chàng không dành nhiều thời gian và chăm sóc nàng. Họ cũng có một đứa con chung. Nhưng chàng luôn luôn có việc bận để làm, không về nhà. Chàng cũng không công khai mối tình và đứa con với nàng. Nàng rất khổ sở nhưng trong tâm thấy mình thương chàng dữ dội, không thể bỏ. Giận mà vẫn rất một mực thương yêu, phục tùng, cơm nước đủ đầy.
Bẵng đi thời gian, nàng không chịu được đã rời đi. Lòng còn giận nhưng vẫn còn thương. Không hiểu sao mình vừa có thể giận mà vừa thương người đó nhiều thế.
Thì hôm qua mới biết. Nàng nợ một ân tình, trả bằng một đoạn duyên. Nàng không còn trách chàng nữa, bởi tất cả là nàng tự nguyện. Nàng giờ tự do, nhìn nước chảy hoa trôi, lòng thanh thản.
Nàng học nhân quả, nàng hiểu rằng, ngay cái phút định mệnh mà chàng tuyên bố nàng là hoàng hậu đó. Ắt hẳn cũng bởi nhân duyên từ trước. Không phải ngẫu nhiên hoàng thượng lại dành một ưu ái tột đỉnh bất ngờ cho một người khác thân phận như vậy.
Có ai biết hết cõi nhân gian? Có ai biết hết những nỗi niềm sâu thẳm?
Chỉ là ân, không thể cưỡng cầu.
Mùa xuân Canh Tý 2020.
P/s trắc nghiệm vui bằng tiếng Anh tại đây (xem giải trí): https://www.qhhtofficial.com/past-life-life-regression/who-were-you-in-a-past-life
Nhân tìm ảnh ra đoạn này: https://tneu.blogspot.com/2019/02/hoa-roi-huu-y-nuoc-chay-vo-tinh.html
"Cuộc đời vô tình, tạo hóa khéo trêu ngươi, có chăng trách hữu duyên mà vô phận. Bởi lẽ tình yêu và thân phận mãi là câu hỏi trên cõi nhân gian. Phần nhiều là xót xa, vô vọng, như cánh hoa rơi nổi trôi trong dòng nước vô tình.
Sung sướng hay khổ đau đều do chúng sinh tự nhận thấy đó sao. Cho là đủ thì là đủ, cảm thấy khuyết thì là khuyết. Và nhân duyên, người ta vẫn cho là trời định hết nhưng phần lớn đều do lòng người cả. Có tình yêu, có đam mê, con người vẫn tự tạo cho mình những gặp gỡ mà nên duyên nên phận đó thôi."
Giải thích theo kịch bản đầu thai là chúng ta chọn những kịch bản đó, người đó để chúng ta trưởng thành! Thế thôi!
Facebook: https://www.facebook.com/trochuyencungchannga
Nhận xét
Đăng nhận xét