(gây tổn thương cho người khác và chính chúng ta)
Trong hành trình chữa lành, Ly đụng sâu từng lớp năng lượng bên trong mình. Ngoài những năng lượng từ tư tưởng là nạn nhân thì đi sâu thêm một lớp nữa phát hiện ra có những kí ức, dòng thời gian nơi mình chính là thủ phạm. Không những mình làm tổn hại những người khác mà mình còn tự làm tổn hại chính mình, đưa bản thân vào những tình huống nguy hiểm hay thất bại sau này.
Sau khi vượt qua được, nhìn lại toàn bộ quá trình thì thấy nhẹ nhõm. Nhưng giữa lúc đối diện với cảm giác mình là thủ phạm vô cùng khó tả. Kiểu như đáng đời, tội lỗi, mình xứng đáng phải chịu như thế, dày vò, không chấp nhận những điều đó, không chấp nhận bản thân và không thể tha thứ cho bản thân.
Mình sống trong cảm giác đó một thời gian lâu, trái tim rất nặng trĩu. Rồi được động viên hãy tha thứ cho chính mình. Quay về trái tim, toả năng lượng từ trái tim, nhưng trái tim lúc này vẫn trĩu nặng. Vẫn chưa thể tha thứ cho chính mình. Cảm giác vẫn thấy tội lỗi, vẫn thấy mình xứng đáng chịu những đau khổ dằn vặt, kiểu như trong nội tâm có lời oán trách mày sẽ không ngóc đầu lên được, mày sẽ phải chịu tất cả những gì đã gây ra.
Nhưng rồi chân ngã đến, thì thầm trong tim rằng Ly ơi, khi Ly không tha thứ được cho chính Ly và dày vò bởi lỗi lầm thì không sao, nhưng hãy nhìn lại toàn bộ nhân loại. Nếu toàn bộ nhân loại không thể tha thứ cho chính họ, họ sẽ tiếp tục sống khổ đau và trái đất này không thể trở nên yên bình hạnh phúc. Lời nói đó làm Ly bừng tỉnh. Và Ly dần dần có thể tha thứ được cho chính mình trong quá khứ, trong những tiền kiếp trước đây. Chuyển hoá những năng lượng tội lỗi mặc cảm thành năng lượng thấu hiểu.
Khi đồng thời đứng cả vị trí bị hại và thủ phạm, mình mới thấu hiểu được những nỗi khổ đau cũng như lý do vì sao người ta làm thế. Để từ đó có thể thông cảm và hiểu được và có thể tha thứ được cho chính mình và người khác. Nhân loại cần được hạnh phúc, cần được an vui. Trước hết, cho phép bản thân mình được tha thứ bởi chính mình.
Hành trình chữa lành lúc này là hành trình tha thứ. Ly kể với một người bạn hành trình Ly trải qua, rằng thiền trăng rằm vừa rồi Ly chẳng cầu nguyện gì cho sự bình an thế giới gì cả mà chỉ tập trung chữa lành cho chính mình. Bạn nói, khi một người chưa được chữa lành, năng lượng họ toả ra xung quanh và tác động đến người khác ra sao. Và khi họ được chữa lành, năng lượng của họ đã khác, thế giới đã tốt đẹp hơn một chút đó Ly.
<3
Chúc cả nhà bình an, minh triết!
https://www.facebook.com/pg/trochuyencungchannga
Trong hành trình chữa lành, Ly đụng sâu từng lớp năng lượng bên trong mình. Ngoài những năng lượng từ tư tưởng là nạn nhân thì đi sâu thêm một lớp nữa phát hiện ra có những kí ức, dòng thời gian nơi mình chính là thủ phạm. Không những mình làm tổn hại những người khác mà mình còn tự làm tổn hại chính mình, đưa bản thân vào những tình huống nguy hiểm hay thất bại sau này.
Sau khi vượt qua được, nhìn lại toàn bộ quá trình thì thấy nhẹ nhõm. Nhưng giữa lúc đối diện với cảm giác mình là thủ phạm vô cùng khó tả. Kiểu như đáng đời, tội lỗi, mình xứng đáng phải chịu như thế, dày vò, không chấp nhận những điều đó, không chấp nhận bản thân và không thể tha thứ cho bản thân.
Mình sống trong cảm giác đó một thời gian lâu, trái tim rất nặng trĩu. Rồi được động viên hãy tha thứ cho chính mình. Quay về trái tim, toả năng lượng từ trái tim, nhưng trái tim lúc này vẫn trĩu nặng. Vẫn chưa thể tha thứ cho chính mình. Cảm giác vẫn thấy tội lỗi, vẫn thấy mình xứng đáng chịu những đau khổ dằn vặt, kiểu như trong nội tâm có lời oán trách mày sẽ không ngóc đầu lên được, mày sẽ phải chịu tất cả những gì đã gây ra.
Nhưng rồi chân ngã đến, thì thầm trong tim rằng Ly ơi, khi Ly không tha thứ được cho chính Ly và dày vò bởi lỗi lầm thì không sao, nhưng hãy nhìn lại toàn bộ nhân loại. Nếu toàn bộ nhân loại không thể tha thứ cho chính họ, họ sẽ tiếp tục sống khổ đau và trái đất này không thể trở nên yên bình hạnh phúc. Lời nói đó làm Ly bừng tỉnh. Và Ly dần dần có thể tha thứ được cho chính mình trong quá khứ, trong những tiền kiếp trước đây. Chuyển hoá những năng lượng tội lỗi mặc cảm thành năng lượng thấu hiểu.
Khi đồng thời đứng cả vị trí bị hại và thủ phạm, mình mới thấu hiểu được những nỗi khổ đau cũng như lý do vì sao người ta làm thế. Để từ đó có thể thông cảm và hiểu được và có thể tha thứ được cho chính mình và người khác. Nhân loại cần được hạnh phúc, cần được an vui. Trước hết, cho phép bản thân mình được tha thứ bởi chính mình.
Hành trình chữa lành lúc này là hành trình tha thứ. Ly kể với một người bạn hành trình Ly trải qua, rằng thiền trăng rằm vừa rồi Ly chẳng cầu nguyện gì cho sự bình an thế giới gì cả mà chỉ tập trung chữa lành cho chính mình. Bạn nói, khi một người chưa được chữa lành, năng lượng họ toả ra xung quanh và tác động đến người khác ra sao. Và khi họ được chữa lành, năng lượng của họ đã khác, thế giới đã tốt đẹp hơn một chút đó Ly.
<3
Chúc cả nhà bình an, minh triết!
https://www.facebook.com/pg/trochuyencungchannga
Nhận xét
Đăng nhận xét