Chia sẻ của một chị làm ca BQH (Beyond Quantum Healing) với Ly vừa rồi.
Khi chúng ta ở cuộc đời này, mọi thứ chúng ta đều cảm thấy không dễ dàng và hơi nghiêm trọng. Nhưng khi xong kiếp sống, quay trở về nhà, những người thân đón ta và họ cười khoái chí, còn hỏi trải nghiệm có vui không?
Cuộc đời chỉ là một trải nghiệm của linh hồn nhỉ?
Phần 1 tại đây: cuộc sống thời nguyên thuỷ
Phần 2: về nhà
Dưới đây là ghi chép của người trải nghiệm
Ngày 9.4, mình có làm ca thôi miên BQH (Beyond Quantum Healing) với Lily Garden . Rút kinh nghiệm lần đầu làm ở Ankara, mình hoàn toàn gạt bỏ mọi sự mong đợi, gạt bỏ bản ngã, và hoàn toàn để mọi thứ diễn ra như nó đang là, không một chút gượng ép. Các vị hướng dẫn tâm linh vô hình muốn cho mình thấy gì mình sẽ đón nhận hết và đây là phần đầu của một tiền kiếp: một người đàn ông sống thời tiền sử.
1.
Phía dưới là thảm cây cổ thụ, thân to cao vút, tán cây vươn rộng che kín cả một vùng rộng lớn tít tắp tận chân trời. Vách núi thẳng đứng đẩy mình ra khỏi những tán cây cổ thụ. Nằm cheo leo lưng chừng vách là một mỏm núi nhỏ. Dường như núi luôn thách thức mọi thứ, vươn cao sừng sững oai vệ, mặc cho các loại cây lớn, cây bé bám chặt vào mình cũng không thể làm giảm mất sự uy nghi của núi.
Có một người đàn ông đứng lặng lẽ, nhìn xa xăm, lòng tràn đầy sự ngưỡng mộ với thiên nhiên hùng vĩ. Cơ thể săn chắc, đôi chân to lớn dường như thách thức mọi địa hình hiểm trở nhất. Tay trái anh cầm một chiếc rìu bằng đá. Mặt trời đã lên. Trời trong xanh. Nắng nhẹ. Làn gió mơn trớn, dịu dàng như gió mùa thu.
Bên phải anh là một lối mòn nhỏ nằm trong vách núi. Anh quyết định đi theo lối ấy. Con đường anh đi khá hẹp và xa tít. Phía xa xa là một thác nước to vừa phải, nước từ trên vách núi cao chảy xuống. Những tia nước liên tục bắn lên người anh mát lạnh. Cái nóng đã bị xua tan thay vào đó là một mùi ẩm ướt nhưng tinh khiết và tràn đầy sức sống. Ơ kìa, có tiếng chim đại bàng 🦅 ó...ó.... Anh ngước lên nhìn bầu trời, đúng rồi, có một con chim đại bàng to lớn đang dõi mắt theo anh, nó cứ bay lòng vòng và theo sát khi anh tiếp tục men theo con đường mòn nhỏ hẹp. Trong anh dâng trào một cảm xúc mãnh liệt, một lòng biết ơn. Đã từ bao giờ con chim này không ngừng dõi theo từng bước đi của anh trong cả cuộc đời. Đi mãi, đi mãi. Chỉ có chim đại bàng và anh là 2 người bạn đồng hành duy nhất. Anh phải dừng lại vì phía trước không có lối. Nhìn lên trên là vách núi cao. Anh không còn sự lựa chọn nào khác, anh quyết định leo lên. Cũng không quá cao và không quá khó khăn để anh leo lên một vùng rộng lớn và bằng phẳng. Con chim đại bàng đã bay lên từ lúc nào, nó vẫn kiên nhẫn đợi anh trên một hòn đá. Anh tiến sâu vào trong. Con đường ghồ ghề lổm nhổm toàn đất và đá. Đằng xa có bóng người. Anh tiến lại gần. Có 2 đứa trẻ chừng 3,4 tuổi đang chạy lăn săn đuổi bắt nhau. Người phụ nữ lụi cụi bên đống lửa nhỏ. Túp lều đơn sơ với vài ba cành cây được ghép lại sơ sài và phủ lên là những tấm da động vật, nó đơn giản đến mức gió thổi trong và ngoài đều như nhau. Anh ngắm nhìn mặt trời lặn với một tâm trạng bình an đến lạ.
Thời gian thấm thoắt trôi mau. Anh giờ đã già. Vẫn ánh mắt ấy, vẫn tâm trạng ấy, anh bình thản chờ đợi sự trở về của 2 đứa con nay đã lớn.
Anh già hơn nhiều, sức trai trẻ đã được thay bằng mái tóc dài trắng phau. Anh nằm trên một tảng đá bằng phẳng. Các con đang lặng lẽ nắm tay anh vào giây phút cuối cuộc đời. Linh hồn anh lìa khỏi xác và bay lên không trung rộng lớn. Anh ngoái nhìn lại các con lần nữa và bình thản ra đi. Tận sâu thẳm, anh biết rằng các con đủ dũng cảm và mạnh mẽ lo cho cuộc đời chúng.
Khi chúng ta ở cuộc đời này, mọi thứ chúng ta đều cảm thấy không dễ dàng và hơi nghiêm trọng. Nhưng khi xong kiếp sống, quay trở về nhà, những người thân đón ta và họ cười khoái chí, còn hỏi trải nghiệm có vui không?
Cuộc đời chỉ là một trải nghiệm của linh hồn nhỉ?
Phần 1 tại đây: cuộc sống thời nguyên thuỷ
Phần 2: về nhà
Dưới đây là ghi chép của người trải nghiệm
Ngày 9.4, mình có làm ca thôi miên BQH (Beyond Quantum Healing) với Lily Garden . Rút kinh nghiệm lần đầu làm ở Ankara, mình hoàn toàn gạt bỏ mọi sự mong đợi, gạt bỏ bản ngã, và hoàn toàn để mọi thứ diễn ra như nó đang là, không một chút gượng ép. Các vị hướng dẫn tâm linh vô hình muốn cho mình thấy gì mình sẽ đón nhận hết và đây là phần đầu của một tiền kiếp: một người đàn ông sống thời tiền sử.
1.
Phía dưới là thảm cây cổ thụ, thân to cao vút, tán cây vươn rộng che kín cả một vùng rộng lớn tít tắp tận chân trời. Vách núi thẳng đứng đẩy mình ra khỏi những tán cây cổ thụ. Nằm cheo leo lưng chừng vách là một mỏm núi nhỏ. Dường như núi luôn thách thức mọi thứ, vươn cao sừng sững oai vệ, mặc cho các loại cây lớn, cây bé bám chặt vào mình cũng không thể làm giảm mất sự uy nghi của núi.
Có một người đàn ông đứng lặng lẽ, nhìn xa xăm, lòng tràn đầy sự ngưỡng mộ với thiên nhiên hùng vĩ. Cơ thể săn chắc, đôi chân to lớn dường như thách thức mọi địa hình hiểm trở nhất. Tay trái anh cầm một chiếc rìu bằng đá. Mặt trời đã lên. Trời trong xanh. Nắng nhẹ. Làn gió mơn trớn, dịu dàng như gió mùa thu.
Bên phải anh là một lối mòn nhỏ nằm trong vách núi. Anh quyết định đi theo lối ấy. Con đường anh đi khá hẹp và xa tít. Phía xa xa là một thác nước to vừa phải, nước từ trên vách núi cao chảy xuống. Những tia nước liên tục bắn lên người anh mát lạnh. Cái nóng đã bị xua tan thay vào đó là một mùi ẩm ướt nhưng tinh khiết và tràn đầy sức sống. Ơ kìa, có tiếng chim đại bàng 🦅 ó...ó.... Anh ngước lên nhìn bầu trời, đúng rồi, có một con chim đại bàng to lớn đang dõi mắt theo anh, nó cứ bay lòng vòng và theo sát khi anh tiếp tục men theo con đường mòn nhỏ hẹp. Trong anh dâng trào một cảm xúc mãnh liệt, một lòng biết ơn. Đã từ bao giờ con chim này không ngừng dõi theo từng bước đi của anh trong cả cuộc đời. Đi mãi, đi mãi. Chỉ có chim đại bàng và anh là 2 người bạn đồng hành duy nhất. Anh phải dừng lại vì phía trước không có lối. Nhìn lên trên là vách núi cao. Anh không còn sự lựa chọn nào khác, anh quyết định leo lên. Cũng không quá cao và không quá khó khăn để anh leo lên một vùng rộng lớn và bằng phẳng. Con chim đại bàng đã bay lên từ lúc nào, nó vẫn kiên nhẫn đợi anh trên một hòn đá. Anh tiến sâu vào trong. Con đường ghồ ghề lổm nhổm toàn đất và đá. Đằng xa có bóng người. Anh tiến lại gần. Có 2 đứa trẻ chừng 3,4 tuổi đang chạy lăn săn đuổi bắt nhau. Người phụ nữ lụi cụi bên đống lửa nhỏ. Túp lều đơn sơ với vài ba cành cây được ghép lại sơ sài và phủ lên là những tấm da động vật, nó đơn giản đến mức gió thổi trong và ngoài đều như nhau. Anh ngắm nhìn mặt trời lặn với một tâm trạng bình an đến lạ.
Thời gian thấm thoắt trôi mau. Anh giờ đã già. Vẫn ánh mắt ấy, vẫn tâm trạng ấy, anh bình thản chờ đợi sự trở về của 2 đứa con nay đã lớn.
Anh già hơn nhiều, sức trai trẻ đã được thay bằng mái tóc dài trắng phau. Anh nằm trên một tảng đá bằng phẳng. Các con đang lặng lẽ nắm tay anh vào giây phút cuối cuộc đời. Linh hồn anh lìa khỏi xác và bay lên không trung rộng lớn. Anh ngoái nhìn lại các con lần nữa và bình thản ra đi. Tận sâu thẳm, anh biết rằng các con đủ dũng cảm và mạnh mẽ lo cho cuộc đời chúng.
2.
Anh được bao bọc trong một không gian rộng lớn và rất tối. Ngó nghiêng xung quanh chẳng thấy gì ngoài một màu đen tuyền. Rồi bất chợt, phía xa xa có ánh sáng le lói chỉ nhỏ bằng đầu kim. Anh quyết định tiến lại gần và lúc này ánh sáng đã lan toả rộng ra như một cái phễu. Ánh sáng chan hoà khắp nơi, lung linh, rực rỡ nhưng không chói loá. Ngay lúc này đây, anh nhận ra anh không còn là người tiền sử cổ đại mà thay vào đó là một người đàn ông có gương mặt thanh tú và đẹp như Jesus, đặc biệt với mái tóc xõa dài qua vai trắng tinh, hơi xoăn. Anh có đôi mắt xanh lấp lánh như ngàn vì sao biết nói. Anh được khoác lên mình một bộ áo choàng kèm mũ che đầu trắng tinh khôi như các vị linh mục bên Thiên Chúa giáo hay mặc. Phía sau anh là một đôi cánh rất to màu trắng đang giang rộng ra hai bên. Phía bên trái đằng xa, anh nhận ra có một vị Thiên Thần già đang đợi anh với đôi cánh khép lại. Vị Thiên thần già này dẫn anh đến một cái cổng rất to bằng kim loại màu trắng với những thanh sắt nhỏ và trắng cao vút lên không trung. Các đám mây cuồn cuộn bay lững lờ ôm lấy cánh cổng. Phía sau cổng là một toà lâu đài ẩn hiện trong mây, xung quanh tràn ngập ánh sáng màu vàng (golden light) huyền ảo. Lúc này, anh nhớ lại mình được các vị thầy hướng dẫn tâm linh trao cho một chiếc chìa khoá to được chạm khắc tinh xảo bằng đồng vàng trong lúc thiền nhóm 4.4. Anh mở cổng và bước vào, phía sau anh và bên ngoài cổng là vị Thiên Thần già lúc nãy.
Anh được gây chú ý bởi trước mặt anh xuất hiện một cầu thang trắng thẳng tắp vươn cao lên trên các tầng mây trắng bồng bềnh. Điểm cuối của thang cũng là mặt trời đang toả ánh sáng vàng cam say say, ngây ngất lòng người. Cánh cổng phía dưới xa dần. Hết tầng mây này lướt qua rồi đến những tầng mây khác, cuối cùng anh được đưa đến một tầng mây, ở đây có một cái bàn màu trắng. Anh nhận ra những người đang ngồi xung quanh bàn là những người bạn Thiên Thần của mình, ngạc nhiên nữa là những Thiên Thần này đang nhìn anh cười, họ cười khoái chí, cười ngặt nghẽo kiểu như đám bạn thân lâu ngày không gặp, kể chuyện cười làm cả đám rú lên. Anh ngờ ngợ đoán ra rằng chính họ là con chim đại bàng luôn dõi theo từng bước đi của anh trong thời tiền sử và trong bức tranh The Messenger của nữ hoạ sĩ Akiane mà mình hiện tại luôn cảm thấy rung động một cách kỳ lạ khi ngắm nhìn nó. Một Thiên Thần đến vỗ vai anh và hỏi: “Sao, thấy thế nào”? Anh trả lời: “Rất thú vị”.
Đối với những người bạn Thiên Thần, anh chỉ mới đi “chơi” vài phút. Sự trải nghiệm của anh chỉ ngắn và chỉ vỏn vẹn như một cuốn phim. Những gì anh trải nghiệm trong cuộc sống thời tiền sử sẽ không còn nữa. Giây phút những tia nước mát lạnh bắn vào người anh, làn gió dịu dàng se se lạnh trong một buổi sáng sớm mai, tiếng kêu ó .... ó ....của chim đại bàng to lớn, sự hùng vĩ của Mẹ thiên nhiên, màu xanh của cây đại thụ tràn đầy sức sống, sức mạnh vượt qua chính mình khi ở cuối con đường vân và vân ..... tất cả đều không còn nữa, bên cạnh anh chỉ còn lại những người bạn Thiên Thần hài hước và niềm vui thì vô hạn. Anh nhận ra, giây phút hiện tại thiêng liêng biết chừng nào và chẳng có gì nghiêm trọng (serious) như anh từng nghĩ. Nếu đau thì hãy cảm nhận sâu sắc nỗi đau đó, nếu buồn thì hãy cảm nhận sâu sắc nỗi buồn đó, mỗi giây phút trôi qua rất quan trọng vì chúng chỉ có một mà không hai. Đau, yêu thương , giận hờn và hanh phúc có thể gói gọn trong một vài từ, nhưng cảm nhận chắc chắc sẽ không giống nhau. Cảm ơn các trải nghiệm này vì đây là cơ hội giúp anh học cách nhìn lại, chuyển hoá nỗi đau hoặc vượt qua chính mình và biến nó thành cái gì đó thiêng liêng nhất, ít nhất nó cũng giúp anh thưởng thức (enjoy) bữa tiệc cảm xúc trong thế giới Nhị Nguyên mang lại.
Nhiều câu chuyện hơn tại đây https://www.facebook.com/trochuyencungchannga/
Nhận xét
Đăng nhận xét