Chuyển đến nội dung chính

KỶ LUẬT - TẠI SAO BIẾT MÀ VẪN KHÔNG LÀM?


Trong số chúng ta có thể sở hữu rất nhiều kiến thức và hiểu biết, chúng ta biết làm thế nào để có một cuộc sống tốt hơn, chăm sóc bản thân tốt hơn, giữ sự thanh khiết và rung động cao, kết nối với Higher Self và Nguồn… 

Hầu như chúng ta trên hành trình của mình đều biết khá nhiều. Nhưng có lúc thực hiện có lúc không tại sao? 

Chúng ta biết rằng nếu chúng ta hằng ngày dành một ít thời gian thiền định hoặc tĩnh lặng, quan sát và phản chiếu nội tâm, chúng ta sẽ sống chủ động hơn và giải toả được những căng thẳng lo âu, sáng suốt hơn trong những lựa chọn. Mà tại sao chúng ta hổng làm? 

Chúng ta biết rằng nước có thể chữa lành, hay gửi những lời cầu nguyện hoặc lời chúc lành (blessing) tới đồ ăn và nước uống có thể giúp thanh lọc và chữa lành cho chúng ta, cũng giúp chúng ta an toàn khi đưa những thực phẩm đồ uống đó vào người, mà tại sao chỉ vài phút đó chúng ta cũng … quên? 

Chúng ta biết về sự luyện tập thể dục thể thao, khí công, yoga hay hơi thở mà cũng không nhớ? 

Chúng ta biết rằng chúng ta hằng ngày có thể gửi tình thương và chữa lành cho chính mình, nhưng sao chúng ta lười nhác? 

Chúng ta biết rằng chúng ta cũng cần tạo các lớp bảo vệ bằng năng lượng khi đi ra ngoài, hoặc mỗi ngày, trong khi chúng ta là người thấu cảm và dễ bị ảnh hưởng bởi trường năng lượng của người khác, mà sao chúng ta có lúc làm lúc không? 

Và rồi, chúng ta sẽ dành thời gian than rằng sao lúc vui lúc buồn, lúc khoẻ lúc mệt. 

Chúng ta thiếu sự kỷ luật á. 

Cùng với kỷ luật, ý chí mạnh mẽ để linh hồn làm chủ và chủ động chăm sóc bảo vệ, chữa lành bản thân và nâng cao rung động thay vì để những năng lượng nặng nề bên ngoài lẫn bên trong chi phối chúng ta. 

Còn có 1 trường hợp kỷ luật mà mình nhìn thấy trên chính bạn bè của mình là bình thường họ rất ”high”, rất chill và vui, nhưng khi họ gặp chuyện như thất tình hoặc việc bất như ý, mình thấy họ thả lỏng bản thân tới mức quên bản thân, như uống rượu, xay xỉn, để mặc mọi thứ …1 phút giây không cẩn thận thì sau này tốn cả trăm ngàn giây để chữa lành. 

Đó có lẽ cũng là lý do ngày xưa các vị minh sư giảng dạy về tự thân kỷ luật. 



Lần này là chúc kỷ luật ha. 

Kỷ luật là kiên định với yêu thương chính mình và vũ trụ.  

(Ảnh, chăn trâu ~ thiền)

Nhận xét

Đọc thêm

Những cuốn sách của Dolores Cannon được dịch sang tiếng Việt

Dolores Cannon là một bậc thầy thôi miên nổi tiếng trên thế giới với hơn 40 năm kinh nghiệm thôi miên tiền kiếp và khám phá những kiến thức huyền bí về lịch sử trái đất, lịch sử loài người. Bà đã vén tấm màn bí mật về quá khứ cũng như tương lai của nhân loại trên quả địa cầu này. Phương pháp thôi miên của bà đưa chúng ta quay về với chân ng ã để tìm câu trả lời cho tất cả những vấn đề chúng ta gặp phải trong kiếp sống hiện tại, giúp chúng ta chữa lành những bệnh tật của thân thể một cách kỳ diệu và nhanh chóng, đồng thời hé lộ cho chúng ta về những kiến thức quý báu mà nhân loại đã lãng quên. Đó là những kiến thức về những nền văn minh chưa từng có trong sách lịch sử như Atlantic, những tài liệu về người ngoài hành tinh và các chu kỳ tận diệt của trái đất... Dolores Cannon viết rất nhiều sách dựa trên những bản ghi chép từ hàng ngàn ca trị liệu của bà. Các sách đã được dịch sang tiếng Việt, 3 cuốn này do bạn Pearl Crystal dịch: 1. Vũ trụ xoắn - Quyển 2: https://dri...

Lời cầu nguyện hằng ngày

(trích từ các kỳ thiền nhóm Đồng Hành Cùng Gaia * Mẹ Trái Đất, dẫn kênh bởi Maya) Đây là tổng hợp những lời cầu nguyện, có thể dùng để cầu nguyện hằng ngày và hướng dẫn tâm thức tiến hóa hơn nhé.

Phần sáng suốt ở bên trong bạn

Cho dù bạn có là ai, bạn cũng luôn có phần sáng suốt nhất ở bên trong bạn. Cho dù tiếng nói thất vọng, bối rối, buồn rầu, đau đớn, hoài nghi, tổn thương, ghen tị hay bất cứ tiếng nói đe doạ nào đi nữa thì sâu bên trong bạn vẫn có một minh triết. Bạn chỉ cần hỏi phần minh triết nhất đó cách giải quyết. Bạn có thể chẳng cần đến một ca chữa lành nào hay gặp bất cứ người chữa lành nào. Tự bạn có thể làm như sau: Ngồi tĩnh lặng, nói hết những vấn đề đang suy nghĩ, tất cả mọi bế tắc, mọi khổ đau, vướng mắc, nói tất cả. Ghi âm hay quay phim càng tốt. Nên nói lúc không có ai thì tốt hơn vì mới thoải mái nói ra hết. Sau đó bạn kiếm 1 cái ghế ngồi đối diện. (Bước này có khi chỉ là hình thức) Rồi bạn ngồi sang các ghế đối diện, hít thở thật sâu. Xem như khi ngồi ghế này, bạn sẽ đóng vai là nhân vật minh triết nhất sâu bên trong bạn. Khi bạn minh triết nhất, thì câu trả lời sẽ thế nào. Và nói ra câu trả lời. <3 <3 <3 Nói không được thì viết cũng được. Lưu ý bước 1 nói càng lâu ...

Tư vấn gỡ rối cùng Lily và Maya

  Xin chào cả nhà, ngoài những ca chữa lành chuyên sâu AURA & MAYA healing, Lily và Maya còn mở thêm phần TƯ VẤN GỠ RỐI ngắn cho những ai cần: Nếu bạn đang mệt mỏi với nhiều băn khoăn, lo lắng và bất an trong cuộc sống...   Nếu bạn đang gặp phải những vướng mắc, thử thách và trắc trở trên hành trình phát triển bản thân...   Nếu bạn đang đối diện với các bế tắc, khúc mắc và phiền muộn trong mối quan hệ...   Bạn cần ai đó thấu suốt và hướng dẫn để giúp bạn hiểu căn nguyên của vấn đề cần xử lý!   Bạn cần thông điệp từ các vị thầy hướng dẫn để đưa ra quyết định cho bước ngoặc cuộc đời!   Bạn cần sự hướng dẫn để tập kết nối sâu với higher self, siêu thức, các vị thầy ánh sáng và cả vũ trụ!   Bạn muốn nhận chỉ điểm để vượt qua những bài học và hoàn thành sứ mệnh đời này!   Bạn muốn biết mục đích và lý tưởng cuộc đời này mà bạn đã lên kế hoạch thực hiện!   Bạn muốn tìm hiểu những thông tin khách quan về mọi nguồn (hay người) mà bạn đang...

Thiên thần trong tóc tôi - truyện dịch - Lorna Byrne - Chương 1 Nhìn qua một đôi mắt khác

Khi tôi hai tuổi, bác sĩ nói với mẹ tôi rằng tôi bị chậm phát triển. Khi còn bé, mẹ tôi nhận thấy rằng tôi dường như luôn ở trong một thế giới của riêng mình. Tôi thậm chí có thể nhớ mình đã nằm trong một cái cũi lớnvà thấy mẹ tôi đang cúi xuống chỗ tôi. Xung quanh mẹ, tôi thấy rất nhiều sinh linh sáng ngời ánh cầu vồng tuyệt đẹp: họ to lớn hơn tôi nhưng nhỏ hơn mẹ. Họ to tầm đứa trẻ ba tuổi. Những sinh linh này lượn trong không khí như những chiếc lông chim. Tôi nhớ tôi đã với tay đến họ nhưng thường không với tới. Tôi rất hào hứng với những sinh linh này và ánh sáng tuyệt đẹp của họ. Lúc đó tôi không hiểu những gì tôi thấy khác với những gì mọi người thấy ra sao. Phải sau này tôi mới biết điều đó và người ta gọi các sinh linh đó là các thiên thần. Vài tháng trôi qua, mẹ tôi để ý thấy tôi cứ nhìn chằm chằm vào nơi nào đó mặc dù bà cố gắng gây sự chú ý với tôi. Thật sự là tôi đã ở nơi khác. Tôi luôn đi chơi với các thiên thần, nhìn họ đang làm gì, nói chuyện và chơi với họ...