1.Vũ trụ, không có thời gian
Thưở xa xưa, rất là xưa. Mà nơi ấy cũng không có thời gian. Đó chỉ là một không gian hay hành tinh đẹp đẽ, mọi thứ như khói mây và chỉ có màu sắc.
Nàng là mây, chàng là màu sắc. Ở trong không gian ấy, hành tinh ấy, quê nhà ấy, tồn tại, ở bên nhau, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nhau, cũng không rời. Mà ngoài mây và màu sắc ra, ở đó cũng không có thêm gì. Nhưng có ý thức sống động. Vẻ đẹp của nàng, hay của chàng cũng không có hình thể con người, cũng không có cảm xúc của con người. Cũng không có tả được, vì có thuộc hệ cảm thụ của con người đâu.
Nhưng gắn bó và thân thuộc như thế. Bao mùa trôi qua. Mùa này chắc là mùa của các chu kỳ quay các tiểu hành tinh trong thiên hà.
Rồi không biết bao lâu, cứ ở mãi nơi ấy, êm đềm như sự sống trường tồn vĩnh cữu. Tĩnh lặng như nhà, như cội nguồn.
Chàng và nàng xuất phát từ nơi như thế.
2.Việt nam, thế kỷ 21
Chàng gặp nàng trong những lần tình cờ biểu diễn chung, cùng trong giới nghệ thuật. Lúc này nàng đã có gia đình, với chồng rất yêu thương, và gia đình đầm ấm. Chàng trong cuộc đời này lại là gay, cũng có bạn trai đang sống chung vui vẻ.
Nhưng duyên mà, gặp nhau một chút đã thấy thân quen tựa hồ như bao kiếp đã ở bên nhau. Không lý giải nỗi tại sao mình lại có cảm xúc đặc biệt lạ với người này như thế. Thân thuộc lắm, yêu thương lắm. Gần gũi, rung động thăng hoa.
Lạ là mỗi lần chàng và nàng gặp nhau, cứ như là đất trời giao hòa, khung cảnh xung quanh trở nên vô cùng sống động và đẹp đẽ. Cảnh chưa thơ, khi có chàng và nàng xuất hiện bỗng hóa thành thơ. Đẹp như phim mà chưa từng hẹn trước, hợp nhau đến lạ. Đến quần áo hay mọi thứ cũng tự động đồng điệu cùng nhau.
Nhiều lần như thế. Khó hiểu cho cả chàng và nàng. Cái rung động này, sao bình yên, hồn nhiên, trong trẻo, mà nên thơ đến vậy.
Chàng truyền cảm hứng cho nàng trong nghệ thuật, nàng truyền cảm hứng cho chàng ở sự trong veo và đồng điệu mà chỉ có đạo diễn là vũ trụ mới có thể làm được như thế. Nàng không thể dối lòng mình tình cảm này. Nhưng nàng có chồng rồi mà, và chàng thì cũng có người yêu. Sai thời điểm ư?
Đem ý lòng hỏi nhau, chàng im lặng không trả lời. Đi bên nàng âm thầm, chỉ có đất trời ủng hộ, cho cặp đôi nên thơ thế.
Dừng tại đó, chỉ là vài lần gặp nhau, bên cạnh, ít lời, cũng không có đi xa hơn giới hạn. Chưa từng ôm hôn.
3.Tiền kiếp nàng thơ, thời xa xưa
Ôm cảm xúc này, nàng quay về lại nơi vũ trụ, nơi thiên hà và hành tinh thân thương chỉ có mây và màu sắc ấy. Lúc đó chàng đã rời đi, đến những nơi có nhiều trải nghiệm hơn. Trên hành trình cá thể hóa linh hồn ấy, chàng đã đi trước rất nhiều. Chàng tới Trái Đất.
Nàng đến Trái Đất sau.
Trong một kiếp sống, chàng là người con nhà quyền quý, vì lý do nào đó đi lạc trong rừng, cưỡi con bạch mã. Vì bất mãn thế sự, hay xung đột gia đình, hay chuyện gì đó mà chàng bỏ đi, đã lạc trong rừng, đi đến một thôn trang nhỏ. Nơi đó chàng gặp nàng. Cô thôn nữ với căn nhà gỗ xinh xắn dễ thương.
Hai người gặp nhau, trong mấy ngày đã cùng nhau không rời, cảnh đẹp quá, nàng đẹp quá, chàng đẹp quá. Nơi đây thơ mộng và bình dị đến thế. Khác hẳn tất cả những gì chàng đã bỏ lại ở thế giới bên ngoài. Cùng nàng dạo chơi, ngắm hoa, vẽ tranh, làm thơ, ngắm trăng, thưởng trà…
Chỉ trong những ngày ngắn ngủi đó, tâm hồn chàng ấm áp biết bao.
Nhưng rồi, trách nhiệm khiến chàng quay lại, chàng hứa sẽ trở về cùng nàng.
Nơi chàng đi, hoa đào nở rộ. Trong rừng hoa ấy, nàng chờ.
Chờ
Chờ mãi.
Chờ mãi.
Chàng không trở về.
Hết kiếp, nàng hóa thân thành tiên bay đi.
4. Nàng tiên, không rõ thời gian
Sau cuộc đời ấy, sau kỉ niệm đẹp ở chốn trần gian ấy, nàng trở lại cảnh tiên, ở đó nàng có chồng và con. Cõi thiên đường vẫn lập gia đình, và sống vui vầy rất hạnh phúc. Nàng biết được người chồng và người con đó chính là người chồng và người con hiện tại của nàng. Và rất ít khi nàng trở lại trần gian.
5. Quay trở về thực tại
Chuyện nhân duyên một khi đã biết rồi, con tim liệu có nguôi ngoai? Chàng và nàng đã ở bên nhau lâu như thế, cái thời thiên hà vũ trụ. Tình cảm đó, là tình yêu bao la, thân thuộc, bình an, là nhà là nguồn cội. Không có vương vấn hồng trần. Trong nhiều kiếp, chàng và nàng cũng chưa từng kết nghĩa phu thê. Nhưng cả hai thì đều có duyên nợ với những người khác.
Kiếp này gặp nhau, nhớ nhau để trao cho nhau tình yêu thương mến, nhắc nhau về cội nguồn vũ trụ. Truyền cảm hứng cho nhau vẻ đẹp bất tận của cuộc đời, vượt lên trên những ái ố thông thường. Cũng không có nắm tay hay hôn nhau, càng không có chuyện vượt qua giới hạn.
Chúng ta không có duyên vợ chồng, nhưng có thể là tri kỷ. Yêu nhau, đâu phải lúc nào cũng nhất thiết là tình yêu của con người! Cũng không nhất thiết ở bên nhau.
Lần nào đi chung, vũ trụ đều sắp xếp. Nếu hoa không nở, thì cũng là trăng lên, hay ánh hoàng hôn rực rỡ. Anh biết, em biết, đất trời biết tình yêu trong sáng của chúng ta!
Hết.
Câu chuyện trên là câu chuyện trong ca AURA & MAYA healing do Lily và Maya thực hiện.
Lily Garden
Nhận xét
Đăng nhận xét