Chúng ta trên cõi linh hồn đã hẹn ước cùng nhau xuống đây, dù chặng đường tới có khó khăn thì cũng không được phép rời khỏi nhau, không được phép quên nhau, em còn nhớ không?
Ở một hành tinh màu xanh lam nhạt, có những người cùng được giao nhiệm vụ đến Trái Đất để thực hiện nhiệm vụ. Nhiệm vụ được giao theo cặp, để mang tình yêu đến Trái Đất này, tìm cách nói với mọi người đừng đấu tranh với nhau nữa. Mọi người phải yêu thương nhau, để nơi đây trở thành một nơi tốt đẹp.
Em và anh, và các vị thầy biết rằng nhiệm vụ này rất khó. Và khi đến đây rồi, em và anh lại bị tách nhau ra, chúng ta quá khác biệt hoàn cảnh, lối sống. Chúng ta không thể gần nhau về mặt vật lý.
Anh cũng gần như quên mất mình là ai, mình đến đây để làm gì. Anh chạy theo vật chất và danh vọng.
Quen biết em, on off không biết bao nhiêu lần. Cũng biết rằng cuộc đời này có thể chẳng bao giờ đến được với nhau.
Nhưng, đừng buông tay anh. Chúng ta đã cam kết đi đâu cũng phải có nhau. Em ở đó, để lâu lâu nhắc anh về sự thức tỉnh của chính mình. Anh ở đó, cũng đã khiến em phải quay vào bên trong tìm kiếm mình là ai. Nhờ anh mà em cũng đã được chữa lành phần nào.
Nhiệm vụ vẫn còn đó, chúng ta còn cả một hành trình dài. Tình yêu mà chúng ta đã muốn lan tỏa không giống như cách nghĩ của bao người.
Em sẽ kiên nhẫn cùng anh. Và nhờ anh, em cũng học cách giúp đỡ người khác tìm kiếm được tình yêu ở bên trong họ. Nhờ em mà anh sẽ tỉnh thức quay về, biết đâu sẽ giúp được những người từng như anh.
Nếu không, sau này, chúng ta biết ăn nói thế nào với các vị thầy, các vị trưởng lão đây?
Yêu trong tỉnh thức
Câu chuyện này làm mình nhớ tới câu hát trong bài còn chút gì để nhớ:
"May mà có em đời còn dễ thương"
Tội nghiệp bạn nữ quá . Nhưng chắc không tội đâu, bạn ấy đang học cách yêu thương chính mình, làm chủ cuộc đời mình, và không còn ở vị trí nạn nhân nữa.
Nhận xét
Đăng nhận xét