Trên hành trình chữa lành, mình nhận ra có những KÍ ỨC không tự nhiên mất đi, dù đã có thêm những kí ức tươi đẹp mới.
Ví dụ bạn từng có những kí ức đau khổ như là bị từ chối, bị bỏ rơi, bị ngược đãi, bị lạm dụng, bị coi thường, bị xa lánh, bị ức chế, bị dồn nén... với một người nào đó. Sau này, hoặc xen kẽ vẫn có những kí ức tươi đẹp với họ như được yêu thương, được trân trọng, được nâng niu chăm sóc, được an ủi vỗ về, được lắng nghe thấu hiểu, được chiều chuộng ưu tiên... Nhưng những kí ức tổn thương vẫn không tự nhiên mất đi dù bạn nghĩ có thể bạn đã được chữa lành rồi.
Giống như thêm một món quà không phải tự động bớt đi một vết thương. Quà là quà mà vết thương là vết thương. Thêm một lần cười không phải là bớt một lần khóc. Mà chỉ là số lần khóc vẫn là x, số lần cười bây giờ là y+1=Y. Nếu kí ức về Y vượt hơn hẳn x về số lượng, chất lượng lẫn thời lượng thì cơ bản là bạn sẽ rất hạnh phúc. Còn ngược lại, trạng thái hạnh phúc của bạn dễ bị dao động và chập chờn nếu bạn không thực sự vượt qua được.
Khi chúng ta bị tổn thương quá sâu, vết thương có thể bị khắc lên cả thể vật lý, thể cảm xúc, thể năng lượng, thể kí ức, thể tinh thần, thể tâm linh. Và vì vậy, có thể cũng cần nhiều lớp để đào xới lên để chữa lành. Vì tất cả kí ức dường như đều được ghi lại hết, đều có một dấu ấn năng lượng hết.
Mình nạp hạnh phúc mới, cuộc đời mới, tư duy mới, sáng tạo mới, hoàn cảnh mới, mối quan hệ mới, nhưng nếu phiên bản tổn thương cũ chưa được chuyển hóa hoàn toàn thì nó vẫn nằm ẩn đâu đó bên trong và được gọi là những đứa trẻ bên trong. Một lúc nào đó chúng ta sụp hầm sụp hố trong đời sống hoặc cảm xúc lại thấy các bạn nhỏ đó lò dò bước ra. Và rồi lúc này, rõ ràng bạn có thể thấy là X = x +1.
Thế Y không triệt tiêu được X à? Không có cách nào loại bỏ được X à?
Nếu bạn bị tổn thương quá, bị mất cân bằng quá, bạn cũng có thể cần tạm quên để tập trung hướng về tương lai của bạn. Điều đó cũng rất tốt. Đi tiếp rồi tính sau.
Vẫn có cách để xóa những kí ức tạm thời hoặc xóa trong một đời, nhưng dấu ấn năng lượng nếu chưa được chuyển hóa thì nó vẫn sẽ được mã hóa trong DNA của chúng ta và cũng sẽ được lưu giữ dưới dạng các mật mã năng lượng, hoặc các phân mảnh linh hồn rồi vẫn chào đón chúng ta khi nó quay trở lại.
Nhưng điều quan trọng là các kí ức đó còn ẩn chứa những bài học quan trọng mà chúng ta cần học. Nếu mà xóa hẳn đi thì bỏ lỡ mất bài học, biết đâu lại học lại lần 2, thì lúc này nó quay lại X= 2*x. Bài học có giá trị gấp đôi.
Kí ức đau thương mà cũng có bài học ư? Có chứ. Chúng ta sống trong thế giới này, mọi bài học, mọi trải nghiệm đều quan trọng cho sự phát triển của linh hồn. Chưa học xong bài học thì nó vẫn sẽ còn là Kí ức đau thương. Học xong bài học rồi thì nó vẫn cứ là Kí ức đau thương nhưng được thấu hiểu hoàn toàn, và bản thân còn biết ơn những kinh nghiệm đau thương quý báu ấy, nhờ chúng mà chúng ta phát triển lên những nấc thang cao hơn. Và chắc chắn khi nhớ lại, chúng ta lại mỉm cười tự hào chứ không đau tim xốn xang như trước nữa.
Ví dụ, nhờ kí ức đau thương bị bỏ rơi, bị ngược đãi, nếu chuyển hóa được rồi thì chúng ta cũng không quên những kí ức đó, mà nó sẽ nhắc cho chúng ta nhớ chúng ta đã từng khốn khổ ra sao, vậy từ nay mỗi khi hành động hay tư tưởng, đừng làm tổn hại lên các sinh mệnh khác, họ cũng đau khổ lắm. Chúng ta sẽ hành xử chánh niệm hơn, nghĩ cho người khác nhiều hơn, và cũng bớt gây nghiệp hơn. Còn nhiều bài học khác nữa. Lúc nhận ra các bài học quan trọng rồi, chúng ta còn quay lại cảm ơn những kí ức đó, kinh nghiệm đó. Để hồi nào về cảnh giới linh hồn, được thăng cấp, còn có cái để khoe những chiến tích oai hùng của chúng ta chứ .
Không tin bạn thử xem, những người anh hùng có dịp họ khoe chiến tích thì họ khoe đã từng bị đánh bại như thế nào, bị thương bị dập te tua tơi tả ra sao nè . Rồi họ vẫn là anh hùng được đó.
Những chỉ số tích cực và những chỉ số tiêu cực
Khi mình làm chung với Maya, mình học được từ Maya rằng, nếu chỉ đánh giá một phía của một người nào đó thôi vẫn chưa đủ. Mà cần kiểm tra cả hai khía cạnh tích cực và tiêu cực của người đó nữa. Phải xem những đức tính tốt họ có là gì, và những đức tính xấu họ đang có là gì. Những đức tính tốt như một món quà và những đức tính xấu như bom nổ chậm, khi nào nổ thì quà cũng bị tan tành. Vậy cần cẩn thận xem xét thật kỹ mọi khía cạnh của sự thật, như vậy được gọi là góc nhìn đa chiều.
Nếu lỡ có quá nhiều kí ức đau thương rồi thì sao?
Thì tạo ra nhiều kí ức hạnh phúc để Y lớn hơn nhiều so với X để cuộc sống thoải mái dễ chịu hơn, từ đó mà có tinh thần vực dậy và các bài học cũng dễ nuốt trôi hơn. Bằng cách như tự yêu chính bản thân mình, tạo ra tình yêu xung quanh mình.
Và có vị THIÊN SỨ TÌNH YÊU VẪN LUÔN YÊU THƯƠNG BẠN.
LÀ ĐỨC CHÚA, và RẤT NHIỀU VỊ THIÊN SỨ KHÁC.
Hãy thử mở lòng, tưởng tượng Đức Chúa đến với bạn với tình yêu thương, an ủi, động viên và vỗ về bạn. NGÀI là hiện thân của TÌNH YÊU CỦA THƯỢNG ĐẾ. ĐỨC PHẬT là hiện thân của MINH TRIẾT của THƯỢNG ĐẾ. THƯỢNG ĐẾ LÀ HIỆN THÂN CỦA NGUỒN SÁNG TẠO VŨ TRỤ.
Bạn có thể cầu nguyện, có thể tưởng tượng và có thể xin chỉ dẫn để bạn vượt lên những khó khăn cũng như bài học của chính bạn. Rồi sau này, bạn nhận ra, tất cả đều xứng đáng! Kí ức đau thương cũng quý giá như những kí ức hạnh phúc. Thật tốt biết bao khi được làm người!!!
Giáng sinh an lành!!!
God bless you!!!
Lily Garden
Trò chuyện cùng Chân Ngã
(Ảnh Jesus and me, nguồn không rõ.)
Nhận xét
Đăng nhận xét