Việc
này gợi cho mình nhớ bản thân của mình ngày xưa. Hai lần mang thai
trong nhiều nỗi sợ hãi (singlemom). Mình tự hỏi, rốt cuộc mình đã sợ hãi
những điều gì?
- Sợ những điều
chưa biết: rồi tương lai sẽ ra sao, sẽ sống như thế nào, sẽ đối diện với
điều gì, làm gì để có thể lo cho con...
-
Sợ mất mát những gì đã và đang có: sợ mất đi tự do, danh dự, nhân phẩm,
sợ không còn được như hiện tại hay trước đây, sợ mất đi rất nhiều
thứ...
Khi nhận ra được 2 nỗi sợ
đó mình thấy ... hay quá, ồ! Con người sợ những điều chưa biết, sợ thay
đổi, sợ mất cái cũ. Con người muốn mọi thứ ổn định, trong tầm kiểm soát,
sợ cái mới? Mình đã từng vận hành theo cách đó. Đó như một góc nhìn và
một sự lựa chọn. Chọn nỗi sợ những gì chưa biết thay vì chọn nghĩ rằng
mỗi một hoàn cảnh sẽ đưa đến những giải pháp sáng tạo và động lực cùng
cơ hội cho sự phát triển, chọn háo hức cho một hành trình sáng tạo và
trải nghiệm mới. Bằng chứng là qua hành trình làm mẹ, mình đã trưởng
thành hơn phiên bản hời hợt của bản thân trước đây rất nhiều. Mình đã
cực kỳ vui khi con ngắm nhìn mình vừa cười vừa bú. Đã xúc động khi con
chăm sóc mình khi ốm đau và rất vui khi con đồng hành với mình qua rất
nhiều trải nghiệm.
Thay vì chọn
sợ hãi mất mát những gì đã có thì có thể chọn vui vẻ cho những điều mới
mẻ đang đến. Linh hồn cần những trải nghiệm mới để phát triển mà. Dù bản
ngã có sợ hãi những điều chưa biết, thích ở trong vùng an toàn thì linh
hồn lại thích những điều mới và đa dạng trải nghiệm.
Cảm ơn chuyện của bạn đã giúp mình nhận ra nỗi sợ của mình để không chọn nó nữa. Để biết "sống" và tận hưởng thực tại hơn.
Tất
cả mọi trải nghiệm cũng đều có những điều hay mà, không cần né tránh
nữa. Yêu thương bản thân đã run rẩy và yếu đuối ngày ấy để có phiên bản
vững vàng và yêu thương hơn sau này.
Chúc bạn có thai kỳ thuận lợi và những trải nghiệm tuyệt vời!
Nhân
đây mình đọc lại bài BẠN CÓ NHÌN THẤY KHI NỖI SỢ THÀNH HÌNH của Maya mà
mình đọc lại lần này thấy tâm đắc và hiểu sâu thêm một phần nữa.
Link bài viết gốc: https://mayahealing.blogspot.com/2023/07/ban-co-nhin-thau-khi-noi-so-thanh-hinh.html
-
Là một người bình thường, đại đa số chúng ta đều có những nỗi sợ khác
nhau. Nỗi sợ có rất nhiều hình thái và nguyên nhân. Mỗi hình thái lại có
những cách khác nhau để đối diện và vượt qua chúng. Hôm nay, chúng ta
sẽ nói chung về phương thức để vượt qua nỗi sợ. Nhưng trước khi tìm cách
vượt qua nỗi sợ vô hình này, chúng ta hãy đi sâu tận gốc rễ để hiểu
được chúng từ đâu mà thành hình, từ đâu được sinh ra nhé. Hiểu rõ căn
nguyên mới chuyển hóa triệt để được.
-
Nỗi sợ là một dạng rung động của cảm xúc bên trong mỗi sinh mệnh. Đó là
bản năng thuần túy để cảnh báo giúp chúng ta có phản xạ vô thức với
những gì gây tổn thương hay nguy hiểm cho chúng ta. Chúng có thể lan toả
từ người này đến người khác theo cùng tần số tương ứng, vì vạn vật luôn
có sự kết nối với nhau. Nhưng hiện tại trạng thái này đã được kích hoạt
mạnh hơn có chủ ý thông qua rất nhiều cách. Chúng vô hình khiến cho
chúng ta bị tác động và lệ thuộc trong suy nghĩ lẫn hành vi.
-
Người điềm tĩnh, nếu bị chó rượt họ có thể né hoặc tránh theo cách khôn
ngoan, người có nỗi sợ sẽ hoảng loạn bỏ chạy hoặc vô thức đánh chết nó
khi mất kiểm soát. Tất nhiên đây chỉ là ví dụ nhỏ để chúng ta thấy khi
có nỗi sợ và khi điềm tĩnh sẽ hành xử như thế nào. Và chúng cũng như bao
thứ khác tồn tại trong vòng xoay bất tận của nhân quả mà vận hành. Nhân
có thể xuất phát từ những tư tưởng, âm thanh, hình ảnh về nỗi sợ hay cả
thứ chúng ta trao đi kèm tạp niệm gieo rắc nỗi sợ đó.
-
Bạn có từng muốn thử cảm giác mạnh khi tò mò xem vài bộ phim ma quái,
nghe vài câu chuyện kinh dị. Hay bạn chỉ vô tình nói đùa vài câu để hù
dọa những đứa trẻ, để khiến chúng phải sợ hãi về những thứ vô hình nào
đó mà chính bạn còn không biết chắc, chỉ đơn giản để đứa bé vâng lời
bạn, hay nói nghiêm trọng hơn, chính là phục tùng bạn. Hoặc bạn cố trêu
chọc con vật nào đó, khiến nó giật mình sợ hãi chỉ để khiến bạn vui cười
thôi không? Ngay cả khi bạn đồng thuận để người khác làm điều đó mà
chẳng chút nhắc nhở hay phản ứng, cũng chính là đã cho phép nỗi sợ được
nhen nhóm hình thành rồi.
- Bạn
à, bạn có từng nghĩ những người hay con vật kia có cảm thấy dễ chịu khi
sợ hãi không. Chắc chắn bạn không biết rồi... hoặc bạn chỉ nghĩ làm thế
sẽ vui với bạn, đơn giản vậy thôi. Bạn có thể lên án khi ai đó ngược đãi
và tạo nỗi sợ lên người khác, nhưng chúng ta lại rất hay quên nhìn lại
mỗi hành vi của chính mình. Vậy khi bạn thật sự bị doạ bởi những thứ vô
hình, những thứ tà ma đen tối... bạn vui chứ! Nếu thực sự vui, bạn đã
không sợ hãi. Tất nhiên không phải ai cũng hiểu hay biểu hiện nỗi sợ,
nhưng phần lớn những người nói không sợ... lại chỉ là cách họ đang trấn
an cảm xúc của chính họ. Hãy trung thực hơn với chính mình, nếu bạn muốn
vũ trụ cho bạn thấy chân tướng vạn vật.
-
Và rồi từ những lần vô tình hay cố ý gieo rắc nỗi sợ ấy, dù là kiếp này
hay kiếp trước. Thì tần số của nỗi sợ cũng bắt đầu tìm đến với bạn như
một sự tương ứng. Chúng cũng bắt đầu trói buộc sự tự do vốn có bên trong
bạn, như cách chúng lấy đi sự tự do của những sinh mệnh khác. Chúng
cũng bắt đầu khiến bạn phải khuất phục, phải phục tùng. Khi bạn sợ, bạn
sẽ có xu hướng cầu cứu bên ngoài, bạn không còn đủ tin tưởng hay cho bản
thân được tự do sáng suốt nữa. nếu không may mắn, sự giúp đỡ đến với
bạn lại là một phiên bản gieo rắc nỗi sợ khác mà thôi.
-
Những việc tưởng chừng vô thưởng vô phạt ấy thực ra là lúc bạn bắt đầu
tạo ra nỗi sợ và gửi nó vào vũ trụ. Vũ trụ sẽ nhận diện rằng bạn tương
đồng tần số và muốn trải nghiệm điều đó, rồi cứ thế nỗi sợ theo cách nào
đó trở lại với bạn đầy đủ, có khi theo sự cộng hưởng, vũ trụ còn hào
phóng cho bạn trải nghiệm nhiều hơn những gì bạn tạo ra nữa. Và tất
nhiên, không phải tất cả nguyên nhân đều chỉ quẩn quanh trong kiếp sống
này, mà có nhiều thứ đã được thiết lập sâu vào tâm trí vào tiềm thức từ
nhiều kiếp sống khác nữa.
- Việc
chúng ta không hiểu rõ về thế giới vô hình nên vô thức sợ hãi, hay chúng
ta bị tác động đến mức tổn thương trong hoàn cảnh nào đó, hoặc chỉ vì
bị trò đùa của ai đó hù dọa khiến chúng ta kinh hãi... Tất cả sự kiện
cũng chỉ là những hoàn cảnh phương tiện để nỗi sợ được đưa đến cho bạn
trải nghiệm mà thôi. Muốn xoá nỗi sợ tận gốc, hãy bắt đầu thay đổi từ
căn nguyên thực sự đã tạo nên chúng. Khi nỗi sợ trỗi dậy thường chính là
lúc linh hồn ta muốn chạy trốn hoàn cảnh đó. Cũng là lúc chính ta mở ra
cơ hội cho những thứ khác xâm nhập vào bên trong thân tâm ý và dần thay
thế chúng ta.
- Tất cả những gì
xảy ra trong đời đều có nguyên nhân hợp lý của nó, không gì là vô tình
hay tự nhiên cả. Chỉ là do bạn chưa thử tìm nguyên nhân thực sự của
chúng. Hoặc bạn mất niềm tin vào sự cân bằng của vũ trụ. Thực ra khi
người ta làm việc bất chính, họ thường nghĩ mặc kệ việc vũ trụ có cân
bằng hay không. Họ mặc kệ việc họ có sống hòa hợp với vạn vật hay không.
Chỉ đến khi tuyệt vọng họ mới đòi vũ trụ cho họ công bằng. Bạn thấy đó,
vũ trụ vẫn luôn bình thản vận hành cho dù vô lượng sinh mệnh ngoài kia
có bướng bỉnh đến đâu.
- Vậy
nên phải tìm được căn nguyên tận gốc rễ của nỗi sợ bên trong chúng ta,
vì khi mọi thứ sáng tỏ rồi, mới có thể xử lý triệt để được. Còn nếu
chúng ta cứ che lấp chúng bằng sự tự ảo, nghĩa là chúng ta còn không dám
đối diện với cả nỗi sợ, thì e là bạn cần học cách can đảm đối diện với
tâm mình trước đã. Maya sẽ nói sâu hơn về việc này trong bài khác nhé.
Vậy khi biết nguyên nhân của nỗi sợ vô hình rồi, làm sao để hóa giải nó
trong tim. Và liệu bạn có cho phép chính mình được bước ra khỏi ràng
buộc ấy không! Bạn được quyền chọn, và hãy nói thật rõ lựa chọn ấy cho
vũ trụ nghe nhé.
- Thật ra, việc
rơi vào trạng thái sợ hãi còn tiềm ẩn một cơ chế vận hành quan trọng và
nguy hiểm hơn bạn tưởng. Ngoài việc sao chép và lan tỏa cảm giác sợ hãi
ấy ra xung quanh khiến tần số mọi người hạ thấp và quen với trạng thái
đó. Thì những khi bạn rơi vào trạng thái sợ hãi lại là lúc linh hồn
chúng ta có thiên hướng lẩn trốn việc đối diện với điều đó... Chính lúc
này bạn vô thức muốn trốn bỏ trải nghiệm đó, trốn khỏi chính bạn, kẽ hở
từ đó mà sinh ra, tần số thu hút tương ứng từ đó mà tìm tới bạn. Sẽ có
rất nhiều thứ vô hình khác len lỏi vào và dần dần hình thành một thứ gì
đó trong bạn từng chút từng chút một. Nghiêm trọng hơn, đến một lúc nào
đó hành xử của bạn không hoàn toàn là do chính bạn điều khiển nữa rồi.
-
Thật may thay, hóa giải nỗi sợ lại chỉ bằng sức mạnh của tình thương,
thứ mà bạn không cần phải tìm kiếm nơi nào xa xôi cả. Có phải bạn trông
chờ phương pháp gì đó vi diệu cao siêu hơn không, hay bạn thiếu kiên
nhẫn với những nguyên nhân Maya nhắc đến. Bạn à, những nguyên nhân ấy
một phần cho bạn thêm góc nhìn, một phần chính là gợi lại lòng trắc ẩn
bên trong bạn. Không còn lòng trắc ẩn chính là biểu hiện của việc tim
bạn đã khô khan đến mức quên việc sống là để yêu thương. Không sao cả,
chúng ta chính là từ tình yêu từ ánh sáng mà sinh ra, chỉ cần tìm lại là
được. Nhưng hãy cố gắng và kiên trì từng bước một thôi, đừng nản lòng
hay vội bỏ cuộc nhé!.
- Nhắc lại
sức mạnh của tình thương, vì khi có tình thương, biết nâng niu, biết
trân trọng trải nghiệm của mỗi sinh mệnh, bạn sẽ không vô tình hay cố ý
khiến ai phải sợ hãi dù chỉ là một chút. Dám trao đi yêu thương dù đó là
sinh mệnh gì thì cũng chính là bạn đang nhắn gửi đến vũ trụ bạn không
có gì để bất an hay sợ hãi. Tình thương chưa bao giờ là sự yếu đuối hay
thiếu lý trí. Nhìn lại xem, có phải chỉ vì bạn yếu đuối nên mới không
dám yêu thương, không dám để cảm xúc dẫn lối, vì bạn sợ bạn không quản
được lòng mình. Nói rằng phải dùng lý trí, nhưng đó cũng chỉ là trạng
thái khác của cảm xúc không dám yêu thương mà bạn biểu hiện ra thôi.
-
Tình thương trong tim bạn càng lớn, bạn càng cẩn trọng hơn trong từng
niệm ý, cẩn trọng hơn khi đưa ra lựa chọn hay hành xử, và nó trở thành
kim chỉ nam cho mỗi hành động và lời nói của bạn. Hoặc lỡ vô ý làm tổn
thương ai, bạn sẽ kịp phản tỉnh và nhắc nhở bản thân ngay. Đến một lúc
nào đó, trong cả phản xạ vô điều kiện của bạn cũng biểu hiện theo cách
rất tinh tế và khéo léo để không vô tình gây tổn thương sinh mệnh nào
khác. Ánh sáng phát ra từ bạn cũng vì thế mà rực rỡ hơn bao giờ hết. Là
ánh sáng rồi, tự khắc không còn bóng tối, cũng không thấy sợ bóng tối
nữa.
- Tuy chưa thể hóa giải được
nỗi sợ vô hình ở bước đầu tiên này, nhưng chắc chắn bạn không chồng
chất thêm nỗi sợ nào khác. Và những gì là tà mị ở cõi vô hình lẫn hữu
hình cũng tự nhiên tránh xa bạn hơn, giữa bạn và chúng đã dần không còn
cùng tần số nữa rồi. Dù sao, nỗi sợ ấy cũng tích tụ dần mà lớn mạnh. Và
nó cũng chỉ là một loại cảm xúc để trải nghiệm mà thôi. Khi sự tu dưỡng
của bạn ở tầng cao hơn, bạn có toàn quyền lựa chọn trải nghiệm hay không
trải nghiệm cảm xúc đó như một sự dạo chơi tham quan thôi.
-
Bạn biết không, có những thứ thực sự nguy hiểm luôn quẩn quanh chúng
ta, nhưng cũng có những nỗi sợ là do chính ta tự dọa mình. Khi lòng
nhiều khuất tất, tạp niệm tự nhiên chúng ta sẽ thường sợ hãi với những
thứ liên quan. Khi bản thân có nhiều điều bất chính, tự nhiên sẽ muốn
che giấu chúng, che giấu cả bản thân vào bóng tối để không ai nhìn thấy,
không ai hay biết. Thực ra khi ở trong bóng tối, chỉ có bạn mới không
nhìn thấy được chính mình thôi. Ánh sáng thuần khiết vẫn luôn có thể soi
rọi và nhìn thấu bạn mọi lúc. Bạn càng thiếu trung thực, càng lún sâu
vào điểm mù, vào tạp niệm của bản thân, thì bạn càng xa rời sự minh
bạch, xa rời ánh sáng thuần khiết.
-
Chúng ta không thể vượt qua nỗi sợ bằng cách diệt trừ hết những gì
khiến ta sợ hãi. Càng không thể kết thúc nỗi sợ bằng cách tạo thêm nỗi
sợ để đe dọa người khác, hay sinh mệnh khác. Cũng như không thể dập một
đám cháy nào đó bằng một ngọn lửa lớn hơn, điều này chẳng hợp lý chút
nào. Nhưng sự thật vẫn rất nhiều người làm như thế, và mọi thứ không bao
giờ thực sự kết thúc cả. Nhưng làm sao để có thể lấy lại tình thương
trong tim chúng ta khi đã lâu rồi ta quên thực hành nó. Vậy thì bây giờ
phải tập yêu thương lại từng chút một thôi, mỗi ngày một ít đến khi
thành thói quen, thành phản xạ vô điều kiện là được.
-
Thường chúng ta đòi hỏi cho chính mình rất nhiều đặc ân, nhưng lại vô
tình lấy đi điều đó từ sinh mệnh khác một cách vô tình hay có chủ ý.
Hoặc là làm ngược lại theo cách thái quá. Trường hợp trao đi và nghĩ cho
người khác quá nhiều, Maya sẽ nói trong bài khác. Còn khi trái tim
chúng ta đã quen vì chính mình quá lâu, hãy tập thói quen đặt mình vào
vị trí người đó hay sinh mệnh đó. Nếu bạn cảm thấy khi bạn là họ, bạn
hoàn toàn không muốn bị đối xử như cách bạn định làm, thì đừng làm vậy
nữa nhé.
- Nghe tưởng như điều
ai cũng có thể nói được và làm được phải không? Vậy vì sao đến giờ bạn
vẫn chưa thực hành! Hay từ lý thuyết đến thực hành quá khó. Đừng vội mưu
cầu những thứ cao xa khi bước đầu tiên ngay dưới chân bạn còn chưa bắt
đầu được! Cũng đừng thúc đẩy bản thân quá mức khi chính bạn chưa sẵn
sàng, trái chín cây tự nhiên sẽ ngon hơn nhiều khi dùng thuốc kích
thích. Hoàn thiện chính mình trong từng điều nhỏ nhặt nhất, rồi mọi sự
tu dưỡng sẽ có thành tựu.
Chúc bạn thành công trên hành trình tìm lại tình yêu bên trong nhé!
Khi
mình lướt qua bài của một bạn cho biết bạn đang mang thai, rất bất ngờ
nhưng tâm lý cũng đã sẵn sàng cho hành trình làm mẹ một cách rất chắc
chắn và bình tĩnh. Theo mình đoán là bạn chưa kết hôn và chưa công khai
người yêu nào trên Facebook. Thái độ của bạn trước sự kiện làm mình rất
bất ngờ. Sao bạn ấy có thể điềm tĩnh và bản lĩnh được như thế? Những
người quen của bạn đều rất dễ thương và tốt bụng, họ đều chúc cho bạn có
một thai kỳ thuận lợi và những trải nghiệm tuyệt vời.
Nhận xét
Đăng nhận xét